Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1369 -




"Hồ chưởng quỹ, rốt cục ngươi cũng tới rồi."
"Thật ngại quá, ra ngoài hơi trễ một chút, Vương chưởng quỹ chờ đến sốt ruột rồi đi?" Hồ Cao Nghĩa thuận miệng hỏi một câu.
"Không có không có, " Vương chưởng quỹ vội vàng cười lắc đầu, "Hồ chưởng quỹ công việc bận rộn, đến muộn là chuyện đương nhiên, kỳ thật chúng ta cũng không muốn luôn quấy rầy Hồ chưởng quỹ, chỉ là chuyện lần này quả thật phiền toái, đây cũng là cùng đường."
Nói đến cuối cùng, trong nụ cười của Vương chưởng quỹ mang theo vài phần chua xót.
Hồ Cao Nghĩa gật gật đầu, phụ họa nói: "Cho nên chẳng phải hiện tại ta tới rồi sao, chuyện náo loạn lần này của thành Thần Linh, không biết đã làm cho bao nhiêu người phiền lòng, lúc ta đến còn nhìn thấy rất nhiều thư sinh ngăn cản ở trên đường, đều nói thư sinh có "ba tấc miệng lưỡi không nát", cũng không biết lần này bọn họ có thể dựa vào miệng lưỡi của mình làm cho thành Thần Linh thay đổi suy nghĩ hay không."
Vương chưởng quỹ thở dài một tiếng: "Hy vọng có thể thay đổi đi, Hồ chưởng quỹ mau mời vào, tất cả mọi người đều đang chờ."
Hồ Cao Nghĩa gật gật đầu, đi theo Vương chưởng quỹ vào trong phòng.
Trong phòng quả nhiên giống như Vương chưởng quỹ nói, đã ngồi không ít người, thấy Hồ Cao Nghĩa xuất hiện, mọi người nhao nhao đứng dậy, mang theo nụ cười nghênh đón hắn xuất hiện.
Hồ Cao Nghĩa cũng mang theo nụ cười chào hỏi mấy người, nhưng nụ cười cũng không dừng lại trên mặt quá lâu.
Lúc này người ngồi ở đây đối mặt với tình thế không tốt lắm, không chỉ có chuyện thanh lâu ngầm, còn có một loạt chính sách mà thành Thần Linh đưa ra trong khoảng thời gian này, cùng với chính sách có thể đưa ra trong tương lai ảnh hưởng đến bọn họ.
Hồ Cao Nghĩa vừa ngồi xuống, liền có người mở miệng.
“Lần này thành Thần Linh nháo ra động tĩnh lớn như vậy, hơn nữa hành động cũng rất nhanh, tin tức huỷ bỏ thanh lâu vừa mới truyền tới, người của bọn họ cũng đã xử lý hết thanh lâu rồi.”
“Những binh lính tới bắt người đó cũng rất lợi hại, tuy rằng nháo lớn như vậy, nhưng ngoại trừ những người bị cách ly ở ngoài thanh lâu, bên trong đều tốt, thứ gì cũng không thiếu, cũng không có đi quấy rầy những bá tánh đó.”
“Ai nói không phải chứ, bọn họ…Ngươi nói nếu như bọn họ lại nháo lớn hơn một chút, quấy rầy đến bá tánh, không chừng còn có thể nháo ra chuyện gì đó, nhưng như bây giờ, bá tánh không chỉ có không bất mãn đối với thành Thần Linh, ngược lại còn khen thành Thần Linh làm tốt, đây đều là chuyện gì vậy?”
“Nghe nói thần sứ vẫn là một tiểu cô nương mới mười mấy tuổi?” Có người hạ giọng nói.
Nhắc tới cái này, trong phòng lại yên tĩnh hơn một chút.
Một lát sau mới có người dùng âm thanh trầm thấp nhất để nói chuyện: “Nghe nói thành Thần Linh có thần nữ che chở, chúng ta ở chỗ này nói chuyện, thần nữ hẳn là nghe không được đúng không? Này nếu có thể nghe được, chúng ta đây chẳng phải là thực dễ bị bại lộ sao?”
Trong phòng lại một lần nữa lâm vào một mảnh yên tĩnh.
Vẫn là Hồ Cao Nghĩa lắc lắc đầu trước: “Sẽ không, nếu thần nữ có thể nghe được những lời chúng ta nói ở trong phòng, không có khả năng chúng ta còn có thể an an ổn ổn ngồi ở chỗ này, lại nói, hiện tại thành Thần Linh phát sinh chuyện, cũng không nhằm vào đơn độc cá nhân nào, như thế có nghĩa là thần nữ tuyệt đối không thể nghe được cuộc đối thoại của chúng ta.”
“Điều này cũng đúng, nhưng mà vẫn là ít nói đi một chút, ta luôn cảm thấy hoảng loạn,” Có người nói nói, mím môi, “Ta nghe nói Bùi thượng thư Bùi Phong Bình làm việc ở thành Thần Linh, ở thời điểm thành Thần Linh tấn công triều đình, cũng ra không ít lực, thời điểm Bùi thượng thư còn trẻ đã tận sức hy vọng thiên hạ thái bình, hy vọng quan trường thanh bình, có hắn ở đây, những việc chúng ta làm ban đầu chỉ sợ không qua được.”
"Ta ngược lại đã chào hỏi người của thành Thần Linh," Vương chưởng quỹ nói, "Người của bọn họ ngẫu nhiên sẽ đến cửa hàng của ta mua gạo trắng, theo người trong cửa hàng nói, thành Thần Linh hình như là có quy củ gì đó, binh lính không thể nhận đồ của bá tánh, nếu như bị phát hiện, không chỉ bị trách phạt, hơn nữa về sau cũng không thể làm binh lính nữa, tựa hồ còn rất nghiêm khắc, cụ thể ta không biết, nhưng binh lính nơi này không có cửa đột phá."
Một người khác đột nhiên nhớ tới cái gì đó: "Chiếu theo ngươi nói như vậy, ta cũng nghĩ đến chuyện tiếp xúc với người của bọn họ, chỉ có những người làm quan, quan viên của thành Thần Linh hình như không giống với những quan viên khác, sau đó cũng có cái gì đó giám sát, không thể làm sai."
Hồ Cao Nghĩa nhíu mày: "Lúc Bùi Phong Bình, Bào Tử Thời, còn có người Vệ gia đều ở thành Thần Linh, từ phong cách của những người này mà xem, phong thái quan trường của thành Thần Linh khẳng định rất chính trực, tuổi tác còn nhỏ của vị kia có lẽ cũng là nguyên nhân khiến hiện giờ đột nhiên xuất hiện một ít chính sách như vậy."

Bạn cần đăng nhập để bình luận