Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 959 -




Năm trước có Triệu Đồ đóng quân ở phủ Lâm Xuân, những cái khác thì không nói, nhưng Triệu Đồ người này vì thủ thành mà luôn luôn không từ một thủ đoạn nào, tuy rằng danh tiếng của hắn trong miệng bá tánh cực kỳ kém, nhưng không thể phủ nhận hắn thực sự đã bảo vệ phủ Lâm Xuân, cũng bảo vệ được cửa ải cuối cùng giữa Nhân vương và triều đình.
“Ngươi nói đúng.” Quảng An Vương bị thuyết phục trước suy đoán của Thích Cố, “Nếu phủ Lâm Xuân thực sự bị người của Nhân Vương chiếm giữ, vậy thì tình thế hiện tại, người của Nhận Vương đại khái là đi về phía đông, thừa dịp thu thập thêm nhiều lãnh thổ hơn, hiện tại im lặng như vậy quả thực không phù hợp với tác phong trước sau như một của Nhân Vương."
"Đúng vậy, hơn nữa nhiều bá tánh như vậy, nếu như thay đổi vị trí để suy nghĩ, cho dù là tiến vào triều đình, cũng sẽ mang đến thương tổn cực lớn đối với triều đình, huống chi chỉ là một phủ Lâm Xuân, cho dù sau lưng phủ Lâm Xuân có người của Nhân Vương chống lưng cũng không thể an trí tốt cho nhiều dân chúng như vậy." Thích Cố thuận thế nói, đưa ra nội dung cuộc trò chuyện của hắn với Lý Nhị Trụ vào trước đó.
Quảng An Vương nheo mắt lại: “Trừ khi người của Nhân Vương phát điên muốn đại khai sát giới đối với những bá tánh này, nếu sự là như vậy, chúng ta cũng vừa vặn động thủ, nói không chừng còn có thể mượn tay Triệu Vương cùng nhau động thủ với Nhân Vương."
Thích Cố tuy không hiểu gì, nhưng cũng không ngăn được hắn nịnh nọt, lập tức khom người: "Vương gia anh minh!"
Quảng An Vương nhìn hắn một cái, trong nháy mắt liền nhìn ra kỳ thật hắn cung nghe không hoàn toàn nghe hiểu những gì hắn nói, thầm mắng một tiếng ở trong lòng, nhưng mà cũng nhanh chóng thu liễm cảm xúc trong đáy mắt: “Bất kể tình huống của phủ Lâm Xuân có như thế nào thì ngươi cũng phải phái người đi xem xét kỹ càng, nghĩ ra biện pháp điều tra rõ ràng chân tướng sự việc, nếu không bổn vương sẽ không có cách nào giải thích với Hoàng huynh. "
Thích Cố cúi ​​đầu: "Vâng, Vương gia."
Sau khi ra khỏi phòng, Thích Cố nhíu mày suy nghĩ.
"Tướng quân, Vương gia có gì phân phó?"
"Ý của Vương gia là muốn bảo bản tướng quân phái người đi điều tra chuyện của phủ Lâm Xuân." Khi Thích Cố nói chuyện, lông mày của hắn vẫn cau chặt lại.
Người phía dưới nhìn thần thái của hắn, vội vàng phụ họa nói: "Tướng quân, kỳ thật cũng không cần điều tra cẩn thận, dù sao cũng có nhiều bá tánh đi qua như vậy, cuối cùng kết quả như thế nào, sớm hay muộn cũng lộ ra trước mặt chúng ta, hơn nữa, nếu giống như Phạm giáo úy đột nhiên biến mất, cái này... cũng không dễ giải thích với Vương gia, chỉ sợ Vương gia còn tưởng rằng chúng ta làm việc không tốt."
“Ngươi nói đúng.” Lông mày của Thích Cố hơi giãn ra, “Thế này đi, ngươi dặn dò vài người để cho bọn họ đi nhìn một chút, không cần phải đến quá gần, cuối cùng tùy tiện báo kết quả là được rồi, người phía dưới bổn tướng quân tín nhiệm cũng không nhiều lắm. "
"Vâng, thuộc hạ sẽ đi làm ngay."
Cùng lúc phủ Lâm Xuân lúc trước và cả bây giờ cũng đang tiến hành tập trung vào việc tập luyện.
Ngoại trừ một số ít binh lính ban đầu của phủ Lâm Xuân đã rời đi, hầu hết những người còn lại đều ở lại đây, trong số những binh lính này đã có một đội quân gồm 10.000 người được liệt kê riêng làm đối tượng được huấn luyện trọng điểm, chủ yếu do Thạch Hùng dẫn dắt, những binh lính còn lại đều nằm trong tay của Ngô Tu Kiệt.
Binh lính được tách ra, đối với tướng lĩnh dẫn dắt binh lính mà nói thì sẽ tương đối phiền toái, nhưng cũng may bản thân Ngô Tu Kiệt cũng không phải là người coi trọng quyền lực gì, dưới tiền đề hắn yếu thế trước, hai người ở chung cũng coi như hòa hợp, cũng không xuất hiện phân tranh gì cả.
Khi thư của Điền Đường được đưa đến, sau khi Thạch Hùng đọc xong thì lập tức đi tìm Ngô Tu Kiệt để nói với hắn chuyện này, khi hai người thảo luận về chuyện này, lại một lần nữa đồng nhất về ý kiến, nói tóm lại, mặc kệ bên Quảng An Vương có nghi ngờ như thế nào đi chăng nữa, trong đó nhất định sẽ có bá tánh bị kẹt lại trên đường, bọn họ nhất định phải cử ra một số người đi ra ngoài mang những người này trở về.
“Lần này bá tánh tới rất nhiều, một khi bọn họ nghi ngờ, những binh lính kia sẽ có phản ứng, việc này chúng ta cần phải chia nhau ra để hành động”, Thạch Hùng nói, "Chỉ sợ đến lúc đó cần ngươi giúp ta một số việc "

Bạn cần đăng nhập để bình luận