Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 752 -




Triệu Đồ nhìn những người còn lại không muốn nói chuyện, chủ động nói: "Thần sứ đại nhân, ngài nghe thấy lời vừa rồi không?”
"Vừa rồi...?” Điền Đường suy nghĩ một chút, một hồi lâu mới hoàn hồn, khẽ gật đầu: "À, hình như vừa rồi các ngươi nói chuyện cũng một lúc lâu rồi, ta vẫn luôn nghe, sao các ngươi không nói tiếp?”
"Ý của thần sứ đại nhân là gì?" Nếu đã mở miệng, Triệu Đồ chỉ có thể kiên trì làm con chim đầu đàn.
Điền Đường nở nụ cười, ngón tay chỉ lên bản đồ: "Vừa rồi ta đang suy nghĩ, các ngươi không phải nói quặng này dễ thủ khó công sao, cũng bởi vì địa hình này nên có thể gây nên nhiều thương vong. Vậy nếu ta dời những ngọn núi, rừng cây vướng víu này đi, có phải quặng mỏ này sẽ hoàn toàn lộ ra trong tầm mắt hay không?”
Điền Đường dứt lời, trên mặt mọi người đều lộ ra thần sắc khiếp sợ.
Còn có thể làm thế này sao???
Điền Đường nhìn mọi người đang trầm mặc không nói gì, nghiêng đầu hỏi: “Cho nên... Không được sao?”
“Ha, đương nhiên rồi!” Triệu Đồ là người đầu tiên cười ra tiếng, “Không thể có biện pháp nào tốt hơn biện pháp này, thần sứ thật thông minh!”
Những người còn lại đều lấy lại tinh thần, tất cả đều mỉm cười đồng ý nói: “Không sai, thần sứ đại nhân thật là anh minh.”
Ngay cả Bùi Phong Bình cũng bật cười thành tiếng: “Một ý tưởng kỳ lạ như vậy, mà ngài cũng có thể nghĩ ra.”
“Vậy coi như tất cả mọi người đều tán thành biện pháp này đúng chứ?” Điền Đường nhìn mọi người.
“Đương nhiên là được.” Mọi người đồng loạt gật đầu, “Cứ làm như vậy đi, chúng ta dẫn người đi sửa đường.”
“Đã đến lúc sửa đường,” Điền Đường nhìn bản đồ được Lâm Thành Phúc vẽ trên bản đồ, nghiêm túc nói, “Thật tiếc khi ngay cả một con đường lớn như vậy cũng không có, vẫn cần phải sửa đường, hơn nữa còn phải sửa thành một con đường vừa dài vừa rộng mới được.”
“Đúng như vậy, có một toà mỏ quặng lớn như thế mà không có một con đường tốt thì phải làm sao?”
“Đường không tốt, thì việc vận chuyển đồ bên trong sẽ rất tốn sức đúng không?”
“Quận chúa Minh Tâm thật đúng là, một mỏ quặng tốt như vậy, cũng nên được vận chuyển mới đúng, ngay cả vận chuyển cũng không thể vận chuyển được, quả thật quá kỳ cục.”
Trong phòng cuộc họp, mọi người bắt đầu bàn luận về việc sửa đường.
Trong khoảng thời gian này trấn Thần Linh vẫn luôn phát triển, tất cả mọi người ở đây đều có thể chứng kiến, sự phát triển của trấn Thần Linh tuân theo một nguyên tắc cơ bản, mặc kệ khu an toàn của trấn Thần Linh được bao phủ đến nơi nào đi chăng nữa, đường đất cũng sẽ được trải tới đó.
Lúc đầu có một số người vẫn thắc mắc tại sao có quá nhiều con đường được xây dựng như vậy, nhưng theo sự phát triển của trấn Thần Linh, ngày càng có nhiều người ý thức được những con đường được xây dựng không chỉ để đẹp mắt.
Trong khoảng thời gian này, phạm vi bao phủ của trấn Thần Linh ngày càng lớn, muốn đi từ trung tâm ra ngoài, sẽ mất nhiều thời gian hơn để di chuyển trên con đường này.
Nếu là đi bộ, cho dù chỉ đi tới đi lui giữa hai nơi một đoạn ngắn thôi, ít nhất cũng phải mất hơn nửa giờ, điều này vẫn là dựa trên điều kiện đường sá đã sửa chữa bằng phẳng, nếu đường không đủ bằng phẳng, hoặc có nhiều ngã rẽ thì thời gian cần chắc chắn sẽ không ít.
May mắn là trấn Thần Linh đã tiến hành sửa đường từ khi vẫn còn là thôn Điền gia, cho tới bây giờ, con đường bằng hầu như đã được phủ kín các lối đi lớn nhỏ trong trấn Thần Linh, con đường bằng phẳng cũng rất thuận tiện cho việc xe ngựa đi lại, cải thiện đáng kể tốc độ vận chuyển vật tư.
Cho đến nay, hầu hết mọi người ở trấn Thần Linh đều biết con đường ở đây được xây dựng đến đâu, khu an toàn vẫn sẽ bao phủ tới đó, miễn là ở trấn Thần Linh.
Nếu chúng ta đi trên con đường sửa chữa này, chúng ta có thể được đảm bảo an toàn tuyệt đối.
Việc sử dụng các mỏ quặng sắt khác với các trấn, việc xây dựng đường vào mỏ không dễ, nhưng nếu loại bỏ được một số “chướng ngại vật” gần quặng sắt thì việc đi thẳng vào quặng sắt sẽ trở thành một việc rất dễ dàng.
Việc xây dựng đường là từ phủ Lâm Xuân đến vị trí của chướng ngại vật, sau đó thông qua việc đặt đường trong khu vực an toàn, bao phủ khu vực xung quanh quặng sắt.
Sau đó lại tiến hành dời núi.
Người đưa ra biện pháp này chính là Điền Đường, nhưng muốn dời núi, dãy núi nhất định phải được bao trùm trong khu an toàn của trấn Thần Linh, nhưng hiện tại trong tay nàng lại không có khu an toàn chưa sử dụng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận