Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1461 -




Mà từ khi khu an toàn không còn nữa, bá tánh ý thức được rằng thành Thần Linh tốt như vậy cũng không chỉ bởi vì có thần nữ che chở, lòng cảm kích dần dần phân tán, một phần đặt vào những binh lính đã bảo vệ quốc gia, còn lại một bộ phận lớn sẽ rơi vào trên người "thần sứ đại nhân" là Điền Đường, điều đó khiến cho giá trị cảm ơn của nàng càng ngày càng tăng.
Trong trung tâm thương mại tri ân có rất nhiều thứ, có các loại thực phẩm, đồ dùng hàng ngày, nhưng thứ khiến người ta chú ý nhiều nhất trong đó là xuất hiện những vật phẩm trình độ khoa học công nghệ vượt xa.
Trong chuyện này, Điền Đường do dự rất lâu, cuối cùng vẫn quyết định thuận theo tự nhiên thì tốt hơn.
Hiện giờ nàng không dám khẳng định thành Thần Linh có thể xưng bá thế giới nhưng ít ra sức mạnh của thành Thần Linh đủ uy hiếp những quốc gia xung quanh, dựa theo trình độ phát triển của thành Thần Linh hiện nay đủ vượt xa một khoảng cách lớn so với các quốc gia khác, dưới tình huống như vậy, nàng lại lấy những đồ vật của hệ thống ra, không tính là dệt hoa trên gấm, ngược lại còn khiến cho những nghiên cứu cực khổ của mọi bá tánh nỗ lực từng ngày trở thành mất phương hướng.
Những thành tựu và thu hoạch giống như động lực lớn thúc đẩy mọi người cố gắng phát triển.
Điền Đường suy nghĩ, thu dọn tài liệu trên bàn lại một chút, sau đó đứng dậy định rời đi.
"Đường Đường, vẫn còn một tiết học nữa đó, bây giờ ngươi lại muốn đi đâu vậy?"
Điền Đường quay đầu, liếc nhìn khóa biểu: "Vẫn còn tiết?"
"Đúng vậy", Du Ninh cười cười đứng dậy, "Không phải lúc trước đã nói rồi sao, cho dù bọn họ đã lên đại học, ngươi cũng sẽ thi thoảng dành thời gian dạy bọn họ một tiết, khoảng thời gian trước bọn họ đã đặc biệt tìm ta, nói rằng hy vọng ta sắp xếp cho bọn họ một tiết học của ngươi, hơn nữa hôm nay có một học trò vừa chuyển tới, ngươi càng nên nhanh chân qua đó xem xem."
"Học trò mới? Đó là lớp học mũi nhọn của chúng ta, sao có thể có học trò chuyển tới giữa chừng?" Điền Đường nghi nhờ hỏi.
"Ngươi cứ đi xem thì biết", Du Ninh vỗ vai Điền Đường, "Chuyện này cũng không phải do ta quyết định mà là Bùi lão quyết định, không biết người đó rốt cuộc đã làm cái gì mà có thể khiến Bùi lão tự mình nói giúp hắn, đã như vậy, ngươi nói xem ta có thể không đồng ý sao?"
"Còn có người có khả năng đó?" Điền Đường hỏi đồng thời cầm cuốn giáo án lên, "Vậy thì đúng là ta phải đi xem một chút rồi."
Mang theo sự tò mò đó, Điền Đường đi tới trước cửa lớp học mũi nhọn.
Từ sau khi những học sinh lớp chuyên lên đại học Điền Đường tự biết năng lực bản thân không có cách nào gánh vác được nhiệm vụ ở trường học nữa, cho nên những công tác ở trường học nàng chủ yếu giao lại cho Du Ninh, nhưng bởi vì đã có cảm tình với nhau mấy năm, thi thoảng nàng vẫn sẽ tới trường dạy vài tiết, chủ yếu thảo luận về một số vấn đề còn đọng lại trong trí nhớ của nàng, hy vọng những kiến thức này có thể giúp cho các học trò có một hướng đi, để bọn họ có thể nhanh chóng vận dụng những thứ đang có hiện giờ, phát triển nghiên cứu thêm những sản phẩm khoa học kỹ thuật mới.
Vừa mới tới trước cửa, Điền Đường có thể lập tức thấy được học trò mới tới mà Du Ninh nói là ai.
Lúc vừa nhìn thấy thấy người đó, mặc dù nàng đã kịp chuẩn bị nhưng trong lòng vẫn có chút kinh ngạc.
Người này không ai khác chính là Dung Dật.
Bóng dáng Điền Đường vừa xuất hiện, mọi người trong phòng học đã ngay lập tức đứng dậy: "Chào lão sư."
Dung Dật cũng đứng dậy theo, khom người hành lễ: "Chào lão sư."
Điền Đường đi vào phòng học, nàng đứng trên bục giảng thong dong nhìn qua Dung Dật một lượt, nhìn thẳng vào mắt hắn mỉm cười, cuối cùng không nói gì nhiều, nhìn về phía tất cả mọi người: "Chào các bạn học, tất cả mọi người ngồi xuống đi."
Điền Đường đặt cuốn giáo án xuống, trong nháy mắt biến bản thân thành hình tượng một lão sư chân chính.
"Chủ đề hôm nay chúng ta sẽ thảo luận là "Quốc", chúng ta đều nói "Quốc gia", có quốc mới có gia, chỉ khi đất nước của chúng ta đủ cường đại, thì bá tánh mới có một ngôi nhà bình an êm ấm."
Các lớp học, càng lên cao càng phức tạp, Điền Đường không thể dạy kiến thức đại học, nhưng nàng có thể dạy về "tương lai".
"Ta từng nghe qua một câu 'Chúng ta sẽ không chủ động tấn công người khác, nhưng nếu người khác đánh tới, chúng ta cũng tuyệt đối sẽ không nhượng bộ', những lời này ta vẫn luôn ghi nhớ trong lòng, nhưng thứ ta để ý chính là 'nhượng bộ', bởi vì ở trước mặt thực lực cường đại, bên nhỏ yếu kia sẽ bị áp đapr, căn bản không có cơ hội lựa chọn nhượng bộ."
......
Một tiết học 45 phút, Điền Đường cũng nói 45 phút, nhưng người ngồi ở phía dưới, mỗi người đều nghe rất nghiêm túc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận