Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 357 -




Ánh mắt của hắn đã bị Điền Đường hấp dẫn trong chớp mắt, rất nhanh hắn liền rơi vào người phía sau của Điền Đường.
“Ngươi là người của trấn Phong Thu sao?” Từ Triết nheo mắt.
Hắn cũng không nhớ rõ người trước mắt rốt cuộc tên là gì, đến khi hắn nhớ rõ rằng Lý Chính của trấn Phong Thu đã từng đến huyện Khê Lâm một thời gian, người này vừa hay lại là người đã từng đi bên cạnh của Chu Lý Viễn.
Lâm Thành Phúc cười rồi tiến lên phía trước một bước: "Không nghĩ tới Từ sư gia vậy mà vẫn còn nhớ rất rõ về Lâm mỗ."
Từ Triết chắp tay, sau đó sắc mặt của hắn lại càng trở nên thâm trầm hơn: "Sao Chu Lý Viễn lại không tới?"
Hắn đã nghĩ tới rất nhiều khả năng, nhưng hắn lại không hề nghĩ đến khả năng người đến vậy mà là người của trấn Phong Thu.
Trấn Phong Thu là trấn nhỏ nằm trong phạm vi quản lý của huyện Khê Lâm, Chu Lý Viễn cũng là một người an ổn hậu thế, mấy năm nay khi Chu Lý Viễn của trấn Phong Thu, ngoại trừ những ngày lễ, ngày tết mới đến huyện Khê Lâm để bái phỏng, thời gian còn lại đều chưa hề đến đây thêm một lần.
Từ Triết cũng từng tiếp xúc với Chu Lý Viễn, tính tình của đối phương cũng có chút tương tự với Triệu Đồ, đều là người không muốn gây ra chuyện thị phi.
Lâm Thành Phúc đang đứng ở trước mắt hắn, hắn cũng đã gặp qua vài lần, tuy rằng không phải rất quen thuộc, nhưng mấy lần trao đổi trước đều có thể thấy được Lâm Thành Phúc chính là một phụ tá đắc lực của Chu Lý Viễn, người như vậy tuyệt đối sẽ không bao giờ rời khỏi Chu Lý Viễn để làm việc một mình.
Lần này Lâm Thành Phúc cùng những người này đi đến huyện Khê Lâm, nếu nói Chu Lý Viễn vân không hề biết gì, chắc chắn hắn sẽ không bao giờ tin.
Lâm Thành Phúc trên mặt vẫn mang theo nụ cười: "Ta cho rằng Từ sư gia hẳn là rất tò mò về chuyện khác, ví dụ như mục đích mà chúng ta tới nơi này."
Từ Triết cười nhạo: "Trái phải bất kể là vì huyện Khê Lâm, ngươi liền không bằng nói thẳng ra rốt cuộc là thế lực bên nào lại phái các ngươi đến, là Nhân Vương, hay là Triệu Vương? Hay là người của phủ đại nhân Lâm Xuân phủ kia?"
Từ Triết hỏi, ánh mắt của hắn vẫn nhìn thẳng vào Lâm Thành Phúc.
Trong lòng hắn cũng không nắm chắc, người sau lưng của Lâm Thành Phúc rốt cuộc là nằm ở bên nào trong ba bên này, hắn hoàn toàn không có bất kỳ manh mối nào về chuyện này, việc hắn có thể làm bây giờ, chỉ có thể là dựa vào sự suy đoán của mình mà thôi.
Nghĩ vậy, ánh mắt của hắn cũng theo bản năng mà rơi vào trên người của Điền Đường đã sớm ngồi xuống ở bên kia, bắt đầu suy tư đây rốt cuộc là người của bên nào trong ba bên này, có khả năng sẽ phái ra một nữ hài nhỏ như vậy để đến đây đàm phán.
Hắn nhớ rõ Nhân vương có một nữ nhi, nhưng nữ nhi của Nhân vương hẳn là không nhỏ, Lâm Xuân phủ hình như cũng không có người như vậy.
Nếu như là người của Triệu vương, khả năng này thực ra cũng rất nhỏ, dù sao huyện Khê Lâm cũng không ở gần địa bàn của thế lực của Triệu Vương, đoạt được huyện Khê Lâm đối với Triệu Vương mà nói ngược lại sẽ càng khiến hắn lâm vào cục diện khó kiểm soát được hai bên
Điền Đường ngồi ở một bên, nàng vẫn bình tĩnh uống nước của huyện nha.
Lúc ngẩng đầu, liền thấy vẻ mặt của Lâm Thành Phúc vẫn đang mỉm cười nhìn Từ Triết, hiển nhiên hắn cố ý không nói ra kết quả thực sự của chuyện này, mà vẫn để cho Từ Triết tự mình đi đoán mò.
Trong tay Từ Triết cũng không có bất kỳ manh mối gì, hắn cũng chỉ có thể đưa ra kết quả từ phán đoán của chính mình mà thôi.
Quả nhiên, sau khi suy nghĩ một hồi Từ Triết vẫn không thể đưa ra được kết quả chuẩn xác rốt cuộc đây là người của bên nào, hắn cũng chỉ có thể nhìn Lâm Thành Phúc mà thôi: "Tình hình của huyện Khê Lâm hôm nay chắc hẳn các ngươi đều đã biết rất rõ ràng, có một số việc không cần thiết phải quanh co lòng vòng, không bằng nói thẳng ra các ngươi rốt cuộc đang muốn làm gì, cho dù là giết chết ta đi chăng nữa, cũng nên để cho ta làm một con quỷ minh bạch đi chứ?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận