Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 684 -




Chương 684:
Trong lúc nói chuyện, hai người đã đến trong vườn hoa nhỏ.
Nói là vườn hoa nhỏ, kỳ thật chính là một vườn hoa, cộng thêm đình ở giữa, cùng với mấy cái ghế.
Hoa viên nhỏ tương tự ở trấn Thần Linh cũng có không ít, đều là cho người khác nghỉ chân.
Lúc bọn họ đến, tiểu hoa viên vừa vặn cũng không có người.
Tiểu cô nương lập tức tiến lên, đem giỏ nhỏ ở trong tay buông xuống, từ bên trong liền đem từng thứ lấy ra, cũng không nhiều đồ lắm, cũng không tính là quá tinh xảo, nhưng trọng lượng của mỗi một loại đều có thể chấp nhận, ít nhất có thể bảo đảm rằng buổi trưa của nàng cũng sẽ ăn no.
Điền Đường vừa ngồi xuống, trước mắt liền có thêm một cái đĩa thô ráp.
“Cái này cho ngươi, có phải hôm nay ngươi không mang cơm theo không? Ngươi cũng ăn một chút đi,” Tiểu cô nương nói, xoa xoa tay, “Chỉ là có thể không được ngon lắm.”
Điền Đường cầm lấy thứ giống như là bánh bao ở trên đĩa, đặt vào miệng rồi cắn một miếng: "Mùi vị cũng không tệ lắm.”
Người tiết kiệm đến mấy, lương thực cần dùng để nấu cơm đều lấy từ trong ruộng tốt ra, chỉ cần làm bình thường, hương vị cơ bản cũng sẽ không kém đi chỗ nào.
"Hiện tại có thể ăn cơm no, ta cũng rất vui vẻ," Tiểu cô nương cười, "Đôi khi ca ca của ta trở về, còn có thể mang cho chúng ta chút thịt, ta dường như chưa từng nói với ngươi về ca ca của ta phải không, hắn rất lợi hại, hắn..."
Điền Đường đem thức ăn trong tay đưa tới bên miệng, cắn một miếng nhỏ, bị ép nghe kể về "Sự tích ca ca".
Chỉ là đối phương có một ca ca cũng có thể hiểu được, trong khoảng thời gian này người tới trấn Thần Linh, trên cơ bản đều người nhà của những binh lính ở phủ Lâm Xuân, tiểu cô nương không biết nàng, hiển nhiên là vừa tới không lâu, có thân nhân tham gia quân ngũ tại phủ Lâm Xuân cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Có thể nghe ra từ trong lời nói của tiểu cô nương , tình huống của nhà bọn họ cũng không tính là quá kém, chỉ là cha nương nàng sẽ có tư tưởng tương đối bảo thủ, trong lúc nhất thời cũng không có cách nào thay đổi, ngoại trừ chuyện mua nhà cho đệ đệ là không thể nào nói nổi, còn lại cũng không có những hành vi hoàn toàn xấu.
Cái này giống như đại bá mẫu của nàng, rõ ràng đại bá mẫu của nàng cũng không phải là trọng nam khinh nữ tới như vậy, nhưng lúc trước khi nói đến hôn sự của Điền Cúc Hoa, vẫn bày ra vẻ mặt tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp, bởi vì ở trong mắt của nàng, đó mới là lựa chọn tốt nhất đối với Điền Cúc Hoa.
“Nhưng ta vẫn cảm thấy mẹ ta đôi khi sẽ nói những lời mà ta không thích nghe.” Tiểu cô nương còn nói thêm.
Điền Đường đề nghị, trong lời nói của tiểu cô nương, nàng đại khái cũng có thể đoán được tình huống của nương nàng, "Nếu nương ngươi tuân theo 'xuất giá tòng phu', vậy để cho cha ngươi nói chuyện với nương ngươi, hiện tại ngươi học tập tốt như vậy, nương của ngươi đi học khẳng định cũng sẽ không chậm, nếu có một ngày nào đó nương ngươi cũng có thể thi vào trong nhà xưởng, không phải là cũng có thể kiếm tiền cho nhà các ngươi hay sao?"
“Hả?” Tiểu cô nương bỗng dưng nhìn Điền Đường, “Còn có thể như vậy sao?”
“Ngươi có thể trở về nói với cha ngươi thử.” Điền Đường cười rồi nhìn nàng.
“Đúng, ta có thể đi nói, cái này nhất định có thể,” Tiểu cô nương nắm tay, “Ta cũng phải để cho nương ta được đi học, nói như vậy, nương ta sẽ không có thời gian để la rầy ta.”
Suy nghĩ của tiểu cô nương cũng rất đơn giản, chỉ không muốn mẫu thân la rầy.
Điền Đường cũng hiểu rất rõ, sự khác nhau giữa đọc sách và không đọc sách cũng không chỉ có một chút như vậy.
Nàng rất mong chờ khi được nhìn thấy sự thay đổi dần dần của nữ nhân ở trấn Thần Linh sau khi đọc sách.
Sau khi cơm nước xong, tiểu cô nương đã phải trở về để đi học, Điền Đường cũng nói muốn đi đến trường học bên kia để làm việc, rồi theo nàng cùng đi, lúc đi ngang qua chợ giao dịch, nàng còn đi vào bên trong để mua một ít đồ ăn, sau khi từ chối lẫn nhau, nàng cuối cùng cũng giành thắng lợi, đem đồ ăn nhét vào trong giỏ cơm của tiểu cô nương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận