Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 320 -




Lúc này trong không gian vệ sinh công cộng của trấn nhỏ cũng có vài người đang phân vân không ngừng.
“Có thể đi không? ở chỗ này thật sự có thể đi được sao? Có khi nào rất thối hay không?”
“Thần sứ đại nhân nói có thể, vậy hẳn là có thể đi.”
“Thứ này ngay cả thấy cũng chưa từng thấy qua, trước đây lúc ta còn biết mấy người trong kinh thành cũng chưa từng nghe bọn hắn nhắc tới.”
Đúng lúc này, bên trong có người đi ra, vừa đi vừa phủi nước trên tay đi.
Đám người chờ bên ngoài bị dọa lùi về sau hai bước.
Đối phương vừa nhìn thấy sắc mặt lập tức không tốt, sau đó lộ ra biểu tình ghét bỏ: “Đây là nước, nước sạch, các ngươi đi vệ sinh xong đều không rửa tay sao?”
Nói xong hắn hừ một tiếng, xoay người vênh váo tự đắc rời đi.
Làm cho đám người đối diện kia thấy mờ mịt.
Lại qua một lúc bọn họ rốt cuộc cũng có dũng khí đi vào, lúc đi ra lưng của bọn họ đều thẳng lên không ít.
“Thơm quá đi, ngươi ngửi xem có phải trên người ta rất thơm?”
“Cút cút cút, ngươi rửa tay chưa?”
“Rửa rồi rửa rồi, ngươi xem, rửa sạch sẽ, cái kia… Cái xà phòng kia, chỉ có một miếng nhỏ như vậy, ta xoa một lúc lâu cảm giác như bùn đất lâu năm trong tay đều xoa ra, ngươi xem, có phải tay của ta trắng hơn nhiều so với trước đây hay không?”
“Ngươi cũng dùng xà phòng sao? Lúc trước ở phủ Lâm Xuân ta có thấy người ta dùng, xà phòng đó rất đáng giá, rất nhiều người cũng không mua được, không nghĩ tới vậy mà là đồ vật trong trấn của chúng ta, trấn nhỏ này của chúng ta cũng quá thần kỳ đi.”
"Chỗ này của chúng ta là trấn Thần Linh, là trấn được thần nữ che chở, có thể giống với những chỗ khác sao? Nghe nói ở chỗ này chỉ cần mấy đồng là có thể mua được một khối xà phòng to, gần đây vợ của ta còn mua vài khối."
“Chỉ cần mấy đồng? Ta cũng chưa từng nhìn thấy, ta cũng muốn mua, nữ nhi của ta khẳng định thích dùng, mua ở nơi nào?”
“Ừm… Chính là ở chỗ đại sảnh giao dịch kia, là chỗ lớn nhất đẹp nhất kia, trước đó ta có nhìn thấy một lần, thật sự rất đẹp, bên trong còn có rất nhiều đồ tốt, lúc ta bước ra ngoài trong ngực ôm một đống lớn còn cảm thấy có rất nhiều đồ còn chưa mua đủ, kết quả ta vừa nhìn lại thì thấy mọi người đều tự mình xách theo túi lớn, khiêng cả sọt tới mua.”
“Ha ha ha ha, có phải ngươi bị ngốc hay không, sao ngươi lại không xách theo cái túi đi?”
“Sao mà ta biết được, vốn dĩ ta chỉ muốn đi mua một khối xà phòng, kết quả vừa nhìn, cái kia, cải trắng, gạo trắng bóng, còn có bắp, củ cải, tất cả giá đều rất rẻ, nhất thời không thể nhịn được liền mua nhiều, vậy mà còn có rất nhiều thứ chưa mua được, còn một số thứ như dầu, nước tương đều phải cầm đồ của mình đi đựng, trong tay ngươi không có đồ đựng một giọt nó cũng không nhỏ xuống.”
“Ngươi cũng không cần nói, lúc ta vừa tới trấn nhỏ, mới làm chứng minh thư trong người một đồng cũng không có liền cùng người ta vào đại sảnh giao dịch, kết quả ta thấy mọi người đều lấy chứng minh thư quét, ta cũng cầm chứng minh thư quét, mọi người đều quét giống nhau, ta quét một cái lại cái gì cũng không có, ta còn buồn bực sao ta mới tới lại còn phải chịu bị kỳ thị chứ? Sau đó mới có người nói cho ta, nói ta không bỏ tiền vào chứng minh thư, mọi người quét đều là đang quét tiền ra ngoài, ta không có tiền sao có thể quét ra đồ được chứ?”
“Ngươi quá ngốc đi.”
“Ai, không sao, lần này ta đã cố ý bỏ không ít tiền vào trong rồi, chờ lát nữa còn phải đi mua.”
"Ngươi nhớ cầm chén, nếu không thì cầm theo cái túi to đi!"
“Ta thì đi mua xà phòng, không mua cái khác.”
“Không thể nào, chỉ cần ngươi đi vào liền không thể không mua cái khác.”
“Ta chỉ cần mua xà phòng là được, tại sao còn mua mấy thứ khác?”
“Vậy ngươi nhớ kỹ lời của ngươi, chờ lát nữa đừng trách ta không nhắc nhở ngươi.”
“Chắc chắn không thể quên, ta cũng không phải từ trên trời rơi xuống, chắc chắn sẽ tỉnh táo!”
…..

Bạn cần đăng nhập để bình luận