Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 918 -




Nghĩ đến điều này, nàng cũng không có trực tiếp lựa chọn tuyển công nhân kiến tạo xưởng gia công, mà là trước tiên nàng phải nghĩ ra một ít vấn đề, đặt ở trên báo chí ngày hôm sau, đồng thời cố ý vì lần này mà tăng thêm một cái ý kiến về xưởng gia công để đưa lên con đường chuyên dụng, thợ mộc ở thành Thần Linh có ý tưởng đối với xưởng gia công, đều có thể đưa ra ý kiến, sau đó nàng sẽ lại căn cứ theo ý kiến tổng hợp của công nhân mà tiến hành, kiến tạo một cái xưởng gia công chế phẩm gỗ chân chính.
Mà đây cũng là lần đầu tiên sau khi thành Thần Linh được thành lập cuộc điều tra có quy mô lớn, lần này số liệu điều tra thống kê cùng với trước đó đều không giống nhau, trước đó tuy rằng cũng đã từng có công tác thống kê tương tự, nhưng chủ yếu là nhằm vào người đại biểu, mà không phải là giống như bây giờ nhằm vào cá nhân như vậy.
Nói cách khác, lần này tất cả những người có ý tưởng nhất định về phương diện thợ mộc, đều có thể đưa ra ý tưởng, thậm chí trong tương lai khi xây dựng nhà xưởng chế biến, còn có thể tiếp nhận được những ý tưởng này.
Điền Đường dự đoán qua tình huống về lượng tiêu thụ báo chí của ngày hôm sau, nhưng nàng lại không nghĩ tới nó lại nóng như vậy.
Ba vạn tờ báo được in ra, thế nhưng trong vòng một canh giờ ngắn ngủi đã bán hết được toàn bộ.
Nhưng còn có rất nhiều người vẫn đến xưởng in ấn, đến thị trường giao dịch, thậm chí đến thành thị chi tinh để khẩn cầu phát hành thêm một ít báo chí.
Bởi vì yêu cầu bức thiết của mọi người, nhà xưởng in phải tăng ca làm thêm giờ, lại in ra thêm 1 vạn tờ báo, nhưng vẫn như trước, 1 vạn tờ này đều bán hết sau không lâu.
Cũng may lúc này nhu cầu của bá tánh thành Thần Linh đối với báo chí cũng đã đạt tới trạng thái bão hòa, người không mua được báo chí chỉ còn lại rất ít, xưởng in bao gồm tất cả các nhân viên công tác của thành thị rốt cuộc cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Bán hết 40.000 tờ báo, không có nghĩa là thành Thần Linh sẽ có 40.000 thợ mộc, nhưng chuyện này cũng vừa vặn cho thấy được bá tánh của thành Thần Linh đã quan tâm đến chính sách mới của lần này.
Đối với tất cả thợ mộc mà nói, lần này cũng chính là cơ hội tốt có một không hai.

"Nương tử, ta thật sự đã ăn no rồi, sao ngươi lại đưa tới một chén nữa?" Nam nhân nói, trực tiếp ợ một cái.
Nữ nhân trịnh trọng đặt bát lên trên bàn: "Ăn nhiều một chút, ăn no rồi ngươi mới có thể thi đậu vào nhà xưởng, đầu óc của mấy người nhà chúng ta đều không tốt, ta còn tưởng rằng cả đời này sẽ không có ai có thể thi vào nhà xưởng, hiện tại cơ hội tốt như vậy đã rơi ở trên đầu của chúng ta, ngươi nhất định phải thi cho thật tốt, nghĩ cách cho thật tốt, chia sẻ thật nhiều cho Thần sứ đại nhân, cho dù ngươi thi không đậu, nếu ngươi có thể chia sẻ với Thần sứ đại nhân một chút, ta cũng có thể an tâm.”
Nam nhân liên tục gật đầu, đối với lời nói của nữ nhân cũng rất tán thành, nhưng nhìn chén ở trước mắt, trên mặt lại để lộ ra vẻ khổ sở: "Nương tử, ta sẽ suy nghĩ cho thật tốt, chỉ là cơm này, sẽ không ăn đi, ta thật sự đã ăn no rồi, đồ lúc trước mà ta ăn vẫn còn ở trong bụng, ăn thêm một bữa, sợ là sẽ lãng phí.”
Nói xong, hắn xoa xoa bụng, lúc này cho dù không ăn, hắn cũng có thể cảm giác được mùi vị của một bụng thức ăn, nhịn không được lại đánh một cái nấc cụt, nếu như là hắn của trước kia, như thế nào cũng sẽ không nghĩ tới bản thân dĩ nhiên sẽ có thể ăn no đến mức không thể ăn vô được.
Nữ nhân giơ tay ra, vỗ một cái lên vai của người nam nhân: "Lúc trước khẩu vị của ngươi lớn như vậy, sao bây giờ khẩu vị lại trở nên nhỏ như vậy?”
"Nương tử à, hôm nay cả ngày ngươi đều đã đưa năm bữa cơm tới đây, lúc này cũng mới là nửa buổi chiều." Nam nhân vươn bàn tay ra để so sánh, vừa nấc vừa hít sâu, "Hơn nữa nương tử à, nấc -- Trước kia ta đang làm việc, thể lực đều phải dùng nhiều, cho nên ăn mới nhiều, nhưng từ sáng sớm ta vẫn luôn viết ở đây, ngay cả cử động cũng không cử động."
Nữ nhân nhìn nam nhân một chút, thấy hắn tựa hồ thật sự rất khó chịu, ban đầu là thần sắc kiên định sau đó lại trở nên do dự, lại nhìn thức ăn ở trên bàn, nghi hoặc hỏi ngược lại: "Hôm nay ta thật sự đã cho ngươi ăn năm bữa cơm sao?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận