Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 283 -




Đại Hổ trừng to mắt: "Không... Không đau, cho nên nơi này quả nhiên là giấc mộng của ta?"
Lúc này Xuyên Tử mới hiểu được lời của hắn là mang ý như vậy: “Ngươi nói phải nói sớm với ta chứ!”
Nói xong, hắn đưa tay kéo lấy tay của Đại Hổ, sau đó hắn đã véo lên tay của Đại Hổ, chỉ là lần này, hắn đã dùng đến đầu ngón tay, lần này, Đại Hổ cả người đều cảm thấy đau hắn đã nhảy dựng lên, sắc mặt càng trở nên dữ tợn hơn một chút, một phần là vì đau, còn có một phần nữa là do hắn cao hứng.
Sau khi trải qua cơn đau, hắn đã nhếch môi, khuôn mặt ngăm đen của hắn cũng không thể che giấu đi được sự vui vẻ của hắn.
Hai người bọn họ đều là lưu dân lúc trước đã được Lâm Thành Phúc mang từ huyện Khê Lâm trở về, nhưng bọn họ cũng chưa bao giờ tới thôn Điền gia, thậm chí trước đó, bọn họ vẫn luôn cho rằng phía sau trấn Phong Thu nhất định là đang có một thế lực rất lớn đang ủng hộ trấn Phong Thu tiếp tục phát triển.
Đoạn thời gian trước, trấn Phong Thu đã có rất nhiều người đã tưởng rằng mình nhìn nhầm, thậm chí bọn họ cũng không cần phải hỏi thăm, liền biết những người đó đều là tù binh.
Mấy trăm tù binh được đưa đến trấn Phong Thu để giam giữ, đã càng khiến bọn họ tin tưởng vào suy nghĩ của mình.
Dù sao nếu sau lưng của trấn Phong Thu không hề có thế lực lớn, những tù binh này cũng sẽ không bao giờ xuất hiện ở trấn Phong Thu, cũng bởi vì chuyện này, những người này mỗi ngày khi làm việc đều sẽ hăng hái hơn trước rất nhiều, bọn họ sợ rằng nếu không làm việc cẩn thận có lẽ sẽ đắc tội với những thế lực lớn ở phía sau.
Bọn họ vốn là lưu dân, ở trấn Phong Thu có thể được một miếng cơm ăn đã quá tốt rồi, cũng không yêu cầu cái gì quá xa vời, mặc kệ thế lực ở đằng sau trấn Phong Thu lớn là người ở bên nào, dù sao cũng không hề liên quan gì đến dân chúng bình thường như bọn họ.
Sợ là sợ đến lúc đó trên chiến trường không có đủ người người, liền cầm bọn họ đi đến đó để đền mạng, vừa nghĩ tới có loại khả năng này, tinh thần của bọn họ so với trước kia còn tốt hơn rất nhiều.
Bởi vì đủ loại nguyên nhân gây ảnh hưởng, tưởng thành ở bên ngoài trấn Phong Thu cũng đã có quy mô nhất định, trong đó nếu như so sánh với một phần tường thành của huyện Khê Lâm cũng sẽ có thể sánh bằng được.
Đại Hổ và Xuyên Tử ngày nào cũng xem việc này, cho nên khi người ở trong trấn Phong Thu càng ngày càng ít, tâm tình của bọn họ cũng càng ngày càng trở nên thấp thỏm, bất an. Cho đến khi Lý Nhị Trụ tìm tới hai người bọn họ, hỏi bọn họ có muốn cùng với họ đi một chỗ hay không.
Những người quản lý chính của trấn Phong Thu, đặc biệt là quản lý trật tự gần đây đã dần dần trở thành Lý Nhị Trụ, Đại Hổ và Xuyên Tử đối với Lý Nhị Trụ cũng tương đối gọi là quen thuộc, bọn họ cũng đã biết được từ trong miệng của Lý Nhị Trụ không ít việc.
Khi nghe nói Lý Nhị Trụ trước kia từng là côn đồ, bọn họ đối với hắn đều dâng lên một cảm giác vô cùng thân thiết, luôn cảm thấy Lý Nhị Trụ cũng giống như bọn họ đều là một tiểu nhân vật.
Một thời gian sau, bọn họ cũng đã trở thành những người bạn, thỉnh thoảng bọn họ cũng sẽ nói chuyện với nhau.
Lần này Lý Nhị Trụ đã tìm tới bọn họ, hỏi bọn họ rằng có muốn đi đến một chỗ hay không, bọn họ đều không cảm thấy Lý Nhị Trụ sẽ gây tổn hại đến bọn họ, bọn họ cũng không hề do dự gì cả mà ngay lập tức liền gật đầu đáp ứng.
Lại sau đó, bọn họ liền đi đến thôn Điền gia.
Lý Nhị Trụ lần này cũng sẽ trở về thôn Điền gia, chuyện mang Đại Hổ cùng với Xuyên Tử trở về, ngoại trừ để cho bọn họ cùng với hắn đi đến thôn Điền gia, nhưng mục đích chủ yếu là tất cả các thành viên trong vệ đội đều phải là thôn dân của thôn Điền gia.
Mà lần này hắn chỉ mang về một ít người, đều là hắn đã quan sát biểu hiện của bọn họ thật lâu, từ trong đám lưu dân liền chọn ra những người có thể sử dụng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận