Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1299 -




“Dật Nhi sao lại không tin thập lục thúc đâu?” Tần Dung Dật mỉm cười: “Nếu là hoàng gia gia kêu thập lục thúc lại đây, vậy thì nơi này liền giao cho thập lục thúc, vừa lúc Dật Nhi cũng nhớ hoàng gia gia, sớm đã gấp không chờ nổi muốn hồi phủ Gia Tuyền, vất vả cho thập lục thúc.”
Đoan Vương hơi giật mình, theo bản năng hỏi: “Dật Nhi thật sự nguyện ý để thập lục thúc tiếp quản phủ Thạch Khẩu và phủ Bắc Lư sao?”
“Đương nhiên, Dật Nhi có khi nào nói chuyện không giữ lời sao?” Tần Dung Dật giương mắt nhìn Đoan Vương, trong mắt nhàn nhạt ý cười.
Trên mặt Đoan Vương vẫn lộ ra biểu tình không thể tin nổi, thậm chí hơi hơi nhíu mày, Tần Dung Dật thật vất vả mới chiếm lấy được phủ Thạch Khẩu và phủ Bắc Lư, tức là hắn có được quyền tuyệt đối xử lý hai cái phủ thành này, cứ như vậy dễ dàng đem hai cái phủ thành giao ra đây, hắn cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy.
Tần Dung Dật cũng không đánh giá quá sắc mặt của hắn, quay đầu nhìn người bên cạnh: “Yến Mãn, nơi này liền giao cho thập lục thúc đi, ngươi đi thông báo xuống, mang người chúng ta lên, chúng ta lập tức khởi hành hồi phủ Gia Tuyền.”
Đoan Vương hoàn hồn: “Dật Nhi, thập lục thúc gọi người đi cùng ngươi, lần này trở về, sợ là mang theo không ít đồ vật, có phải hay không?”
Tần Dung Dật mỉm cười gật đầu: “Đa tạ thập lục thúc thúc quan tâm.”
Nói xong, Tần Dung Dật mang theo Yến Mãn xoay người rời đi.
Đoan Vương quay đầu lại dùng ánh mắt ý bảo, người phía sau tức khắc đuổi theo, thời điểm đi ngang qua hắn thấp giọng nói: “Kêu vài người đi theo, đảm bảo người của bọn họ người đều đi hết, một người đều không thể dư lại.”
“Vâng, Vương gia.”
Đoan Vương vẫn luôn nhìn bóng dáng Tần Dung Dật rời đi, sau khi xác nhận hai người rời khỏi, mới thu hồi tầm mắt, quay đầu nhìn về hướng của phủ Đăng Thuận.
Phủ Đăng Thuận và phủ Bắc Lư kế nhau, ban đầu đều thuộc về quản lý của triều đình, quan hệ của hai phủ thành lớn này tự nhiên rất thân cận, bá tánh ở giữa lui tới càng càng chặt chẽ, hiện giờ phủ Bắc Lư bị thế lực Triệu Vương chiếm đóng, phủ Đăng Thuận cũng bị thành Thần Linh chiếm hạ, mối quan hệ hai bên ngưng hẳn, vô luận là ai đều không thể qua lại ở hai bên này, tùy thời có thể trở thành khu vực trung tâm chiến trường, nên tự nhiên không có người dám ở lại.
Nhưng đã qua rất nhiều năm những dấu vết cũng không phải nói mất là có thể mất được, ít nhất hiện tại, từ trên tường thành đi nhìn xuống, còn có thể nhìn thấy những dấu vết hỗn loạn ở dưới, có thể thấy được tại đây, có lẽ đã từng tồn tại một phố xá phồn hoa sầm uất.
“Vương gia chuẩn bị khi nào tiến công?”
“Chờ một chút, việc này không cần nóng nảy, trước tiên xác nhận tình hình của đối phương, chờ Dật Nhi trở về trước đã.” Đoan Vương nhìn phía đối diện, đột nhiên cười lạnh: “Hiện giờ, tin tức của thành Thần Linh đã truyền đi khắp nơi, lúc trước ở phủ Thạch Khẩu, rất nhiều binh lính thấy được tình hình ở thành Thần Linh như vậy, nơi nào nói có thể đánh liền đánh, Dật Nhi là người thông minh như vậy cũng không có đánh, chúng ta hiện tại đánh qua đó, chẳng phải là làm mọi người chê cười sao?”
“Vương gia nói rất đúng.”
“Chậc chậc, hắn mới là người thông minh.” Đoan Vương trầm mặt xuống: “Từ nhỏ đến lớn, thời điểm bổn vương cùng so sánh với hắn, trước nay đều không có thắng được hắn, hiện giờ tất cả đều đồn đãi về sau phụ hoàng sẽ đem ngôi vị hoàng đế truyền cho hắn, bổn vương muốn nhìn xem, đến tột cùng ai có thể đứng ở cuối cùng.”
Nói xong, Đoan Vương lập tức xoay người: “Trước đi nghỉ ngơi đi, xem bộ dáng của thành Thần Linh kia, cũng không giống như là sẽ đánh tới đây nữa , chúng ta bàn bạc kỹ hơn!”
“Vâng, Vương gia.”
Sau khi những người trên tường thành lần lượt rời khỏi, ở vị trí chỗ ngoặt đối diện có hai người đi ra, trong đó có một người trong tay còn cầm một cái kính viễn vọng màu đen.
“Tính cảnh giác của Tần Dung Dật quá cao, chỉ cần vị trí của chúng ta hơi rõ ràng một chút, liền sẽ bị hắn phát hiện.” Lý Nhị Trụ nói, tư thế tùy ý mà dựa vào trên tường: “Nhưng xem ra chuyện vừa rồi, bọn họ giống như có khắc khẩu với nhau một chút, cũng không biết nam nhân kia là ai, ngay cả với thân phận Tần Dung Dật như vậy cũng đến hành lễ.”
“Chỉ sợ là nhi tử của Triệu Vương.” Vệ Lương Tài nói: “Xem tuổi tác của người nọ, nếu ta đoán không lầm, hắn hẳn là nhi tử thứ mười sáu của Triệu Vương, Đoan Vương.”
“Mười sáu người nhi tử sao? Triệu Vương sinh tới tận mười sáu người nhi tử sao?” Lý Nhị Trụ khiếp sợ hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận