Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 332 -




"Đã hiểu, đã hiểu, ngươi không cần nhiều lời nữa," Lý Nhị Trụ vội vàng nói, "Ta đột nhiên cảm thấy sau khi đầu óc ngươi thay đổi, liền bắt đầu chán ghét ta, ngươi như vậy cũng không tốt!"
Lỗ Anh nở nụ cười: "Ta chỉ là người ăn ngay nói thật mà thôi, có người tới…"
Lý Nhị Trụ đã kéo dây cương: “Bằng không liền trực tiếp cướp đi, như vậy cũng sẽ đỡ phiền phức.”
Lỗ Anh bất đắc dĩ nói: “Ta hiểu vì sao độ trung thành của ngươi vẫn chưa đạt tới 100% rồi.”
Lý Nhị Trụ hừ lạnh, hắn nói: “Ta không có thèm!"

“Cho tới bây giờ, bá tánh từ huyện Khê Lâm lại đây có tổng cộng 53 người, lưu dân có 127 người, chúng ta cũng không có hạn chế bá tánh của huyện Khê Lâm ở trấn Thần Linh ra vào, rất nhiều người sau khi gặp qua tình huống ở trấn Thần Linh, đều lặng lẽ trở về huyện Khê Lâm, hẳn là muốn mang theo cả nhà cùng nhau tới trấn Thần Linh…”
Điền Đường nhìn số lượng dân cư của trấn Thần Linh trước mặt.
“Toàn bộ tổng cộng là 325 người.”
“Đúng vậy.” Điền Hồng Thảo khép lại quyền sổ trong tay, ngẩng đầu nghiêm túc nhìn Điền Đường, tuy rằng nàng biết số liệu này đó ở nơi này của Điền Đường thực dễ dàng mới có được, nhưng nàng vẫn cẩn trọng làm thống kê cùng thông báo.
“Việc an bài cho những người này không thành vấn đề đúng không?” Điền Đường nhìn qua rồi rồi nói.
“Đúng vậy.” Điền Hồng Thảo cười nói: “Trên cơ bản là chỉ cần đã tới trấn Thần Linh, đều nguyện ý dìu già dắt trẻ ở trấn Thần Linh cư trú, có bọn họ hỗ trợ tuyên truyền, một đoạn thời gian kế tiếp số lượng dân cư của trấn Thần Linh nhất định sẽ luôn trong giai đoạn tăng cao lên.”
“Cái này thì chưa chắc.” Điền Đường cũng không xem trọng một bước này.
“Tại sao?” Điền Hồng Thảo nghi hoặc hỏi.
Điền Đường nhìn Mai Kỳ đang đứng chung cùng một chỗ với Điền Hồng Thảo nói : “Ngươi cho rằng là vì sao?”
Mai Kỳ: “Có lẽ bởi vì mọi người đều hy vọng nơi thế ngoại đào nguyên này của chúng ta có thể vẫn luôn an toàn.”
“Cho nên những người ở huyện Khê Lâm đó mặc dù biết trấn Thần Linh tốt, nhưng cũng không muốn lộ ra quá nhiều tin tức?” Điền Hồng Thảo bừng tỉnh đại ngộ, nghiêm túc nhìn Điền Đường nói: “Bọn họ sợ có quá nhiều người biết đến, như vậy sẽ mang lại nguy hiểm cho trấn Thần Linh?”
“Đúng vậy, rất nhiều người đều sẽ có ý nghĩ như vậy,” Điền Đường gật đầu nói, lại cười một cái, “Nhưng mà chuyện này trong khoảng thời gian ngắn thì có lẽ vẫn có thể giấu giếm, nhưng thời gian dài tự nhiên sẽ trở thành bí mật được công khai.”
Điền Hồng Thảo và Mai Kỳ quay mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời có chút đoán không ra tâm tư của Điền Đường.
Điền Đường cũng không có nhiều lời cùng bọn họ: “Các ngươi bận việc thì đi trước đi, trong khoảng thời gian này trấn Thần Linh sẽ có tương đối nhiều chuyện, nếu như có chuyện cần ta giúp đỡ, có thể tùy thời tới tìm ta.”
“Vâng.” Hai người đồng thời đáp ứng, sau đó sóng vai xoay người rời đi.
Điền Đường nhìn bóng dáng rời đi của hai người bọn họ, nhẹ nhàng gõ chiếc bút trong tay lên trên mặt bàn.
Chuyện ca dao là chuyện do Lâm Thành Phúc nghĩ ra được, sau khi được nàng đồng ý thì mới truyền tới huyện Khê Lâm.
Hiện giờ trấn Thần Linh đã hoàn toàn khác so với trước đây, làm một cái trấn nhỏ thành thục, trên cơ sở hạ tầng trấn Thần Linh cơ hồ đã đạt tới trình độ tương đối hoàn thiện, đừng nói là ở cái niên đại này, cho dù là ở xa hội hiện đại, đặt ở bên trong đông đảo các trấn nhỏ hiện đại hóa, trấn Thần Linh cũng không có lạc hậu như vậy.
So sánh với nhiệm vụ thôn xóm, nhiệm vụ trấn nhỏ rõ ràng là nhiệm vụ có yêu cầu xây dựng lâu dài, đặc biệt là động một chút là có số lượng hơn một ngàn thôn dân, cho dù mỗi ngày đi ra ngoài đoạt người, cũng không có khả năng ở trong khoảng thời gian ngắn đạt tới yêu cầu này.

[Số lượng dân cư của trấn nhỏ Thần Linh là 158]
Bình thường thông báo chỉ xuất hiện ở một góc của giao diện nhiệm vụ.
Điền Đường nhấn mở giao diện nhiệm vụ, liền nhìn thấy được có một thông báo mới xuất hiện, hiển nhiên là lúc này đám người Lý Nhị Trụ lại mang theo người trở về.

Bạn cần đăng nhập để bình luận