Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 365 -




Hắn còn chưa nhìn thấy trấn Phong Thu, đột nhiên hắn nhận ra con đường ở dưới chân bỗng trở nên bằng phẳng hơn lúc nãy rất nhiều.
Hắn nhìn ra bên ngoài, con đường trước mắt cũng trở nên vô cùng bằng phẳng, thậm chí so với những con đường mà trước đó hắn đã từng đi qua, thì con đường này lại càng bằng phẳng hơn.
Lúc ngẩng đầu lên, xe ngựa đã đi qua thông đạo chật hẹp.
Từ Triết trợn tròn mắt nhìn.
"Lý đại nhân, các ngươi đã trở về rồi sao?"
"Lại dẫn theo người trở về?"
"Lý đại nhân, thần sứ đại nhân khi nào mới có thể trở về đây?"
...
Lúc ngẩng đầu nhìn lại, liền nhìn thấy ba chữ "Trấn Thần Linh" vô cùng lớn vẫn đang lơ lửng ở giữa không trung.
Từ Triết giơ tay ra, sau đó liền đặt lên ngực của mình, gắt gao đè trái tim vẫn đang đập thình thịch xuống.
Xe ngựa của bọn họ sau khi hoàn toàn tiến vào trấn Thần Linh, tốc độ đột nhiên nhanh hơn, chạy nhanh trong trấn Thần Linh, xuyên qua từng mảnh ruộng, sau đó liền chạy về phía khu vực ở giữa.
Càng đến gần, càng có thể cảm nhận được sự khác biệt giữa nơi này ở bên trong và cả bên ngoài.
Đặc biệt là sau khi hắn nhìn thấy khói bếp vẫn đang được dâng lên ở cách đó không xa, tâm của hắn đột nhiên được bình phục trở lại, một tia do dự kia của hắn cũng hoàn toàn biến mất vào hư không, hắn cảm thấy đây là quyết định đúng đắn nhất ở trong cuộc đời của hắn, chính là lựa chọn đi trên con đường này.
Sau đó đám người Từ Triết liền được dẫn đi đăng ký thân phận, sau đó lại dẫn đi thêm một vòng nữa ở trong trấn Thần Linh.
Khi được hỏi về ngôi nhà, tất cả mọi người đều lựa chọn căn nhà mà họ muốn ở.
"Chọn nhà trệt đi, nhà trệt này rất thoải mái."
"Ta muốn chọn nhà gỗ."
"Cái này cũng có thể lựa chọn sao? Nhà này hình như đều rất đẹp..."
Mọi người rất nhanh liền thích ứng chuyện sinh hoạt ở trấn Thần Linh, sau đó liền bắt đầu thảo luận về chuyện chỗ ở, sau đó họ vẫn luôn không ngừng thảo luận về chuyện chỗ ở, rốt cuộc ánh mắt của họ cũng chuyển hướng về phía của Từ Triết.
Từ Triết sau đó cũng ngay lập tức hoàn hồn sau một chuyến đi đến nơi đây, hắn cũng vội vàng giúp đỡ việc chọn nhà để ở.
Sau khi chọn xong nhà, không bao lâu sau, bọn họ cũng mang theo hành lý dọn vào ở, sự do dự lúc tới đây đã hoàn toàn biến mất, ai cũng không nhớ tới huyện Khê Lâm nữa, ngay cả Từ Triết, trong lúc hưng phấn cực độ cũng có chút quên mất sự tồn tại của huyện Khê Lâm.
Cũng may là hắn cũng còn giữ lại vài phần lý trí của chính mình, sau khi sắp xếp tốt cho người nhà của hắn, hắn cũng chủ động đi tìm Lý Nhị Trụ.
Lúc này đây, hắn đem tư thái của mình giảm xuống rất nhiều so với lúc trước, hơn nữa là hắn cam tâm tình nguyện hạ thấp tư thái của mình.
Vài ngày sau, sau khi Từ Triết hiểu được tình huống ở trấn Thần Linh, phần lớn thời gian hắn đều sẽ ở trong học đường để học tập, từ lớp vỡ lòng lên tới lớp mầm, hắn chỉ mất khoảng hai ngày, từ lớp mầm lên tới lớp chồi thì sẽ là ba ngày, từ lớp chồi lên lớp lá chỉ mất khoảng tám ngày.
Ngay từ đầu Lý Nhị Trụ còn có chút thờ ơ, nhưng sau khi nhìn thấy tốc độ học tập của Từ Triết nhanh như vậy, sự ngạc nhiên của hắn cũng không có cách nào đè xuống được, hắn vốn tưởng rằng Lâm Thành Phúc đã đủ thông minh, nhưng Từ Triết so với Lâm Thành Phúc của trước kia lại còn thông minh hơn một chút.
Hơn nữa Từ Triết không chỉ thông minh, hắn còn rất chăm chỉ, chỉ cần có một chút thời gian rảnh rỗi, hắn đều dùng nó vào việc học tập.
Từ Triết biết rất rõ khuyết điểm của chính mình, tuy rằng hắn cũng được xem như người thông minh, nhưng hắn là người đến sau, nếu như hiện tại hắn không cố gắng hơn nữa, hắn sẽ trở nên vô cùng lạc hậu.
Thực ra hắn cũng không cam lòng một mực vì Triệu Đồ mà làm việc, nhưng tình thế thiên hạ đã được định ra sẵn, nếu như hắn muốn xuất đầu thì sẽ vô cùng khó khăn, mấy năm nay hắn cũng đã đi tìm đến những cách thức khác hoặc tìm đến ai đó, nhưng rốt cuộc hắn đều không thể tìm ra được.

Bạn cần đăng nhập để bình luận