Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1283 -




"Một khối bạc to như vậy à!" Lý Nhị Trụ theo bản năng hô lên.
Vệ Lương Tài ngẩn ra, cũng nhìn cái xe rồi gật đầu: "Tựa hồ giống như một khối bạc, nhưng bên dưới còn có bánh xe, hẳn đúng là một cỗ xe."
Hắn đang nói chuyện thì thấy cửa xe mở ra, một người đi xuống, ngay lập tức thu hồi dáng vẻ tùy tiện trên mặt, người đứng thẳng tắp: "Phụ thân."
Lý Nhị Trụ lại thấy được người khác, vội vàng đi tới: "Lão sư! Thần sứ đại nhân, ta biết ngay vật này từ thành Thần Linh đi tới, kết quả không nghĩ tới lại là các người, đây là thứ gì vậy? Một cỗ xe?"
Điền Đường đứng ở một bên, cười cười gật đầu: "Đúng, đây là một chiếc xe hơi mới."
"Thứ này thật thần kỳ", Lý Nhị Trụ giơ ngón tay cái lên, "Ngồi xe này đi tới, dọc đường không biết đã nhận được bao nhiêu ánh mắt hâm mộ rồi, so với xe ngựa tốt hơn nhiều, ta có lái nó được không?"
"Được nha, sau này ngươi có thể học lái thử, lúc rảnh rỗi có thể làm tài xế cho tiểu muội ta." Điền Cúc Hoa từ ghế lái đi xuống.
"Được được", Lý Nhị Trụ gật đầu liên tục, ánh mắt nhìn chiếc xe cũng sáng rực lên, "Cứ quyết định như vậy đi, chờ ta trở về sẽ lập tức đi học lái xe."
Vệ Lương Tài bước chậm tới gần, khom người chào hỏi Hạ Kiến Đình, lúc ngẩng đầu lên, trong mắt mang theo mấy tia kích động: "Phụ thân, sao người cũng tới đây?"
Điền Đường mỉm cười: "Hạ tướng quân nói muốn đích thân tới đây xem thử."
Vệ Lương Tài nắm chặt tay, ánh mắt càng thêm kích động: "Phụ thân, người đồng ý rồi?"
Hạ Kiến Đình xụ mặt nhìn dáng vẻ đó của hắn, thấp giọng càm ràm: "Lớn tướng rồi mà vẫn còn xoắn xuýt lên như trẻ con vậy, chuyện có gì đâu mà phải ngạc nhiên?"
Tuy nói như vậy nhưng trong giọng nói vẫn mang theo ý cười.
Trong một khoảnh khắc tim Vệ Lương Tài khẽ đập loạn, nhưng rất nhanh, khóe miệng cong lên.
Tất thảy đều không cần nói gì.

“Tiểu điện hạ, trên lá cờ treo trên cao của phủ Lai Phong có viết hai chữ “Thần Linh”, có lẽ là…” Yến Mãn nói, dừng một chút, những lời còn lại hắn không nói ra, nhưng tất cả mọi người nghe được đều có thể hiểu được ý của hắn.
“Làm sao ngươi biết?” Bên cạnh có người kinh ngạc hỏi: “Trước đây chúng ta không có nghe nói phủ Lai Phong bị chiếm cứ, nhưng nếu bọn họ vừa mới bị chiếm cứ, tại sao không có tin tức thành Thần Linh xuất binh, mà phủ Lai Phong lớn như vậy liền đầu hàng ngay sao?”
Đây quá là bất ngờ, nhưng sự thật đã hiện ngay trước mặt, nếu như phủ Lai Phong không đổi chủ, phía trên tuyệt đối không tung bay lá cờ của "thành Thần Linh”.”
Tần Dung Dật cũng nhìn vào tình hình ở phía đối diện, những thay đổi trong phủ Lai Phong nhanh hơn so với hắn tưởng tượng, hơn nữa là vượt xa tính toán của hắn.
Ngay lúc này, từ trong tầm mắt của bọn họ, có thể thấy rõ ràng trên tường thành đối diện có mấy người lần lượt đi lên, những người này hiển nhiên không phải binh lính, mà là giống với những người quản lý gì đó.
Tần Dung Dật híp mắt.
Yến Mãn cũng nheo mắt lại, như vậy hắn có thể nhìn rõ hơn so với mở to mắt, nhưng cho dù như vậy, những gì hắn có thể nhìn thấy vẫn chỉ là hình dáng của mấy người đối diện.
“Là Vệ gia, lần trước ở huyện Bích Hóa ta cũng gặp người Vệ gia ở chỗ này, tiểu điện hạ, nếu như thần đoán không lầm, nam tử áo lam đứng ở phía đối diện chính là Vệ Lương Tài.”
"Người ở giữa kia là Vệ Kiến Đình." Tần Dung Dật nói như chém đinh chặt sắt.
Yến Mãn cả kinh, nhìn kỹ lại, nhìn trong chốc lát sau đó theo bản năng mà trừng lớn mắt: "Đúng là Vệ Kiến Đình, tại sao lại là hai người bọn họ? Vệ Kiến Đình và Vệ Lương Tài, bọn họ thật sự giúp thành Thần Linh chiếm phủ Lai Phong sao? Có người Vệ gia bảo vệ, chúng ta muốn chiếm được phủ Lai Phong từ tay bọn họ e là sẽ không dễ dàng "
Có một người đứng bên cạnh hai người họ, cũng đang quan sát tình hình ở phía đối diện với họ, nghe đến đó theo bản năng dò hỏi: " Vệ Kiến Đình Vệ tướng quân cũng không đứng ở giữa, vậy người đối diện đứng ở giữa là ai?"
“Hẳn là người chủ quản của thành Thần Linh, phải không?” Yến Mãn do dự đoán, “Ngoại trừ khả năng này, ta không nghĩ ra khả năng nào khác. Rốt cuộc, ngay cả khi Vệ Kiến Đình đầu hàng, hắn ta cũng có thể xuất hiện ở phía đối diện, điều đó có nghĩa là hắn ta không hề sợ hãi, lấy năng lực của hắn ta mà nói, ngay cả ở thành thành Thần Linh hắn ta cũng trở thành nhân vật trung tâm.”
“Nhưng hình như người chủ quản của thành Thần Linh là một nữ nhân thì phải?” Người bên cạnh lại nói tiếp, mặc dù hắn không thể nhìn rõ diện mạo của người đối diện, nhưng dựa vào trang phục để phân biệt nam hay nữ cũng không khó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận