Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1022 -




“Lại tra tiếp, với tính cách vị chất nhi kia của trẫm, nếu hắn giấu diếm làm việc gì, ắt hẳn nhất định cực kỳ quan trọng, đến nỗi phủ Lâm Xuân…” Nhân Vương ngẩng đầu nhìn Hạ Tùng Dương. “Hiện giờ triều đình không có Vệ gia để dựa vào, phủ Lâm Xuân lại không biết bị thế lực phương nào chiếm lĩnh, ngươi có tin một bước liền có thể đoạt được toàn bộ binh lực phía đông không?”
Hạ Tùng Dương cúi đầu xuống, cân nhắc nói: "Bệ hạ, không phải thần không muốn, chỉ là thông qua tin tức này thần thấy, lần này phủ Lâm Xuân thất thủ, Thạch Hùng cùng Ngô Tu Kiệt và những người khác cũng đào thoát đến phủ Lâm Xuân, đến nỗi triều đình... Mặc dù Vệ gia phản quốc, nhưng rất khó để mà bỏ qua phủ Lâm Xuân và chiếm lấy triều đình."
Trong mắt Nhân Vương hiện lên một tia bất mãn: "Lúc trước Vệ gia còn bảo hộ triều đình, ngươi không mang người ra sức tấn công, sợ Vệ gia đánh trả, đến lúc đó nhất định chúng ta tổn thất nặng nề. Bây giờ triều đình đã mất đi Vệ gia, kêu ngươi động thủ chiếm lấy binh lực phía đông, người lại nói rất khó?”
"Bệ hạ, hiện giờ Vệ gia từ trong kinh mất tích không rõ tung tích, nếu như bọn họ ngụ ngay tại phủ Lâm Xuân, chúng ta tấn công một cách hấp tấp, ngược lại sẽ bị cắn trả dữ dội." Hạ Tùng Dương đè xuống tận đáy lòng nói: "Trước đó thần sẽ cho người đi thám thính tình hình hiện giờ của phủ Lâm Xuân là thật hay giả, rồi hẵng xem bước kế tiếp phải tiến hành như thế nào, bệ hạ suy nghĩ như thế nào?"
Đến lúc này, Nhân Vương chỉ có thể miễn cưỡng gật đầu.
Sau khi gật đầu, hắn ta lại thúc giục: "Ngươi đi xác nhận tình huống hiện giờ của phủ Lâm Xuân, nếu không có Vệ gia ngươi tự biết hành sự như thế nào.”
“Vâng thưa bệ hạ.” Hạ Tùng Dương vội cúi đầu trả lời.
Đúng lúc này, một tiểu hài tử từ ngoài điện chạy vào.
"Hoàng gia gia…"
Nhân Vương lập tức ngước mắt quét tới, trong mắt mang theo vài phần tàn khốc.
“Xin bệ hạ bớt giận, tiểu hoàng tôn nhất định phải tới tìm bệ hạ, làm thế nào cũng ngăn không được.”
“Hoàng gia gia.” Tiểu hài tử chạy đến bên cạnh, ôm đùi Nhân Vương, ngửa đầu nhìn hắn ta: “Hoàng gia gia, tôn nhi nhớ ngài, ngài đã lâu không tới gặp tôn nhi, có phải hoàng gia gia không thích tôn nhi hay không?”
Nhân Vương cúi đầu nhìn ánh mắt hài tử.
Một lúc sau, hắn ta liếc nhìn Hạ Tùng Dương, giơ tay vẫy: "Ngươi lui xuống trước, ghi nhớ lời của trẫm trong lòng."
"Thần cẩn tuân thánh lệnh." Hạ Tùng Dương nói, nhanh chóng lui về phía sau rồi rời đi.”
Ở phía sau, Nhân Vương cùng tiểu hài tử đối thoại.
"Hoàng gia sao không nhớ ngươi, chỉ là mấy ngày nay Hoàng gia gia có chút bận rộn, gần đây ngươi đang học cái gì?"
“Tôn nhi học 《 Luận Ngữ》,'Tam nhân đồng hành tất hữu ngã sử yên’...”
"Không tệ, còn gì nữa không?"
"Còn có 'Học nhi thời tập chi' ..."
...
Lúc này, Hạ Tùng Dương đã bước ra ngoài điện.
Thuộc hạ bên cạnh tiến lên một bước, thấp giọng hỏi: "Tướng quân, bệ hạ có phân phó gì không?"
"Ý của bệ hạ là phải nghĩ biện pháp đoạt lấy phủ Lâm Xuân, phủ Ninh Ký, đồng thời phải đoạt lấy hoàn toàn triều đình." Hạ Tùng Dương nói chuyện đồng thời bước nhanh đi ra ngoài.
“Nhưng chúng ta còn không biết thực hư tình hình của phủ Lâm Xuân và phủ Ninh Ký. Hơn nữa, nếu các Vệ gia ở phủ Lâm Xuân, người chúng ta phái đi chẳng phải chịu chết sao?" Vẻ mặt thuộc hạ hiện vẻ lo lắng.
“Chỉ có thể đi thăm dò một phen.” Hạ Tùng Dương nhíu mày, “Nếu chuyện Vệ gia ở phủ Lâm Xuân là thật, việc này nhất định phải bàn bạc kỹ hơn, nhưng nếu bọn họ không ở đó, hiện giờ trấn thủ phủ Lâm Xuân vẫn là Thạch Hùng cùng Ngô Tu Kiệt…”
"Tướng quân, Thạch Hùng và Ngô Tu Kiệt cũng không dễ đối phó." Tên thuộc hạ lập tức nói: “Lúc trước khi phủ Lâm Xuân chưa xảy ra chuyện, Thạch Hùng bị Triệu Đồ giấu ở bên trong phủ Lâm Xuân, chuyện này đã là kiêng kị, chúng ta vốn tưởng rằng bởi vì Thạch Hùng cùng Ngô Tu Kiệt không hợp nhau, hai người mới có thể bị tách ra, nhưng hiện giờ hai người bọn họ lại cùng nhau hợp tác chỉ huy quân sự, chỉ sợ so với Vệ gia càng khó đối phó hơn.”
Hạ Tùng Dương dừng lại, nhìn xung quanh một chút, sau khi xác định không có ai chú ý, mới hạ thấp giọng: "Thời gian của bệ hạ còn không nhiều lắm, nếu hiện tại không đoạt được thế lực triều đình, chờ bệ hạ vừa đi, chúng ta cũng tuyệt đối không thắng được."

Bạn cần đăng nhập để bình luận