Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 679 -




Chương 679:
“Thạch đại nhân.”
“Có ta.” Thạch Hùng lập tức mở miệng.
"Ta muốn hỏi thử, trước mắt quân binh của phủ Lâm Xuân đại khái có bao nhiêu người?" Điền Đường hỏi, nàng cần dựa theo số lượng quân binh để có thể quy hoạch phát triển đội quân của trấn Thần Linh.
Thạch Hùng không do dự quá lâu, chỉ hơi suy nghĩ một lát liền đưa ra đáp án: "Thần sứ đại nhân, quân đóng ở phủ Lâm Xuân ước chừng có khoảng 25000 người.
"25000" và "10.000", trong đầu Điền Đường đã lập tức hiện ra hai con số này, sau đó tiến hành so sánh hai con số này, chênh lệch cao tới "15.000", trong đó tất nhiên cũng không thể không có nguyên do.
Dựa theo tiêu chuẩn nhất quán của hệ thống đưa ra nhiệm vụ, yêu cầu của nhiệm vụ lần này tuyệt đối là con số mà hệ thống hiện nay đã cho rằng tương đối thích hợp.
Nói cách khác, ở trong khái niệm của hệ thống, trước mặt những binh lính đạt yêu cầu cơ bản của hệ thống có thể chọn ra từ trấn Thần Linh, đại khái có khoảng 10000, chỉ nhìn độ khó của điểm này, kỳ thật "dễ dàng" cũng tương đối thích hợp.
Mà độ khó của nhiệm vụ lại là trung bình, có thể là nằm ở vấn đề thăng cấp trấn Thần Linh Trấn lên thành thị, mà không phải là nằm ở số lượng binh lính.
Tuy nhiên dựa theo vậy để tính toán, phủ Lâm Xuân có khoảng 25000 trú quân, trong đó đại khái có 15000 sẽ không đạt tiêu chuẩn, ít nhất không thể thỏa mãn yêu cầu của hệ thống.
“Thạch đại nhân, trước mắt ước chừng còn có bao nhiêu người không biết đến trấn Thần Linh?” Điền Đường lại hỏi.
Sau khi Thạch Hùng tiếp nhận đóng quân binh của phủ Lâm Xuân, vì để tránh cho đóng quân bạo động, hắn đã bắt đầu cho từng nhóm xử lý những vấn đề của những binh lính này, đến trước mắt đã có một phần lớn binh lính biết đến sự tồn tại của trấn Thần Linh, cũng đã đem người nhà của mình đón đến trấn Thần Linh để cư trú.
Nhưng còn có một bộ phận người từ đầu cho đến cuối đều không hề hay biết, Điền Đường cần biết số lượng những người này, để xác nhận thời gian của nhiệm vụ.
Lúc này Thạch Hùng suy nghĩ một hồi, hồi lâu sau mới mở miệng: "Hẳn là còn hơn 10000 người chưa biết.”
Điền Đường viết xuống số liệu mà Thạch Hùng đã nói ở trên giấy, nàng chủ động mở miệng: "Như vậy, phiền Thạch đại nhân hãy chia binh lính của phủ Lâm Xuân làm hai bộ phận, người hiểu rõ về trấn Thần Linh thì phân vào một đội, người không biết gì về trấn Thần Linh lại phân đến một đội khác, đội trước sẽ tiếp tục do Thạch đại nhân dẫn dắt, đội sau sẽ giao cho Ngô đại nhân, chúng ta cần phải sàng lọc binh lính."
“Ý sàng lọc là? Giảm bớt số lượng binh lính?” Thạch Hùng kinh ngạc hỏi.
"Đúng vậy." Điền Đường gật đầu, "Trước mắt trấn Thần Linh tạm thời cũng không cần nhiều binh lính như vậy, cho nên ta đề nghị sàng lọc những binh lính có tuổi tác hơi lớn, cùng với những binh lính có thể chất hơi yếu."
Lúc này chiến tranh, đại bộ phận đều là mạng người chồng chất, thậm chí có đôi khi, hai bên đối chiến đều là vật lộn, lớn tuổi cùng với thể chất hơi yếu, phản ứng sẽ hơi chậm một chút, liền có thể mất đi tính mạng, coi như sẽ không lập tức mất mạng, gặp chuyện không may xác suất cũng sẽ lớn hơn một chút.
Điền Đường cắt giảm binh lính một mặt là bởi vì ảnh hưởng của nhiệm vụ lần này, mặt khác cũng là vì nàng cảm thấy không cần thiết để cho những người này ở lại trên chiến trường.
Trấn Thần Linh không cần dựa vào mạng người chồng chất để giành được thắng lợi, cho nên thứ mà nàng càng hy vọng chính là chế tạo ra một quân đội đạt trình độ tiêu chuẩn, dù cho không thể đạt tới trình độ yêu cầu của vệ đội, cũng ít nhất là bình quân cũng phải đạt tiêu chuẩn trở lên.
Số lượng là một vạn người, không nhiều cũng không ít, là ở một con số tương đối thỏa đáng, ít nhất là dựa vào quy mô trước mắt của trấn Thần Linh, số lượng này cũng đã đủ rồi.
Điền Đường cũng hy vọng số lượng quân đội này có thể tạm thời duy trì ở số lượng này, nên có ít người nhất định phải rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận