Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 358 -




Nhưng nếu như đối phương còn có ý nghĩ khác, có lẽ hắn sẽ có thể từ đó mà tìm ra một con đường sống cho chính mình.
Lâm Thành Phúc nở nụ cười, ánh mắt của hắn liền nhìn về phía của Điền Đường.
Từ Triết cũng nhìn về phía của Điền Đường theo ánh mắt của Lâm Thành Phúc, hắn hơi nhíu mày.
Điền Đường bình tĩnh bước xuống ghế, sau đó liền đi tới trước mặt của Từ Triết, chỉ kém vài bước chân, sau đó nàng đã hơi ngẩng đầu nhìn hắn: "Từ sư gia, không biết Từ sư gia cùng với Triệu huyện lệnh, chính kiến của các ngươi có giống nhau hay không?"
Vấn đề này…
Sắc mặt của Từ Triết khẽ chuyển động, suy nghĩ trong đầu của hắn cũng đã xoay thành một vòng, hắn bình tĩnh nói: "Thực quân chi lộc, trung quân chi sự."
"Được."
Điền Đường liền gật đầu, "Đơn giản mà nói, chính là kiếm miếng cơm để ăn."
Từ Triết mím chặt môi của mình. Sắc mặt của hắn cũng có chút không vui.
Điền Đường cười rồi nhìn hắn: "Ngươi không phải muốn biết người sau lưng của Lâm Thành Phúc là ai sao? Ngươi chỉ cần nhìn xa tận chân trời, gần ngay trước mắt."
"Ta biết người sau lưng hắn là ngươi, nếu như không phải, lúc trước hắn tuyệt đối sẽ không có khả năng cung kính với ngươi."
Từ Triết lập tức nói, đối với việc Điền Đường là người sau lưng Lâm Thành Phúc này hắn hoàn toàn không có bất kỳ điểm bất ngờ gì, hắn để ý chính là người sau lưng của Điền Đường rốt cuộc là thế lực của bên nào.
Chỉ là hắn mới vừa nói xong, liền thấy mấy người đối phương đều lộ ra biểu cảm muốn nhìn cười nhưng không được
Vẻ mặt như vậy…
Làm sao có thể?
Từ Triết rốt cuộc cũng đã nghĩ đến một nguyên nhân, hắn khiếp sợ hỏi: "Ý của ngươi là, ngươi cũng không thuộc về bất kỳ một phương thế lực nào hay sao?"
"Đã sớm nghe nói Từ sư gia là người rất thông minh, hiện tại xem ra, quả nhiên đúng là danh bất hư truyền."
Điền Đường nói xong, cũng xác thực những điều mà mình nói chính là lời nói thật, nếu như không phải là Từ Triết, mà đổi thành người khác, chỉ sợ rằng người kia sẽ cảm thấy vô cùng khó xử.
“Chuyện này sao có thể?”
Từ Triết mở to mắt của mình, sau đó liền giơ tay ra ấn chặt huyệt Thái Dương của mình. Hiển nhiên, chuyện Điền Đường không thuộc về bất kỳ một thế lực nào so với việc nàng thuộc về một thế lực nào ở trong đó, càng làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc hơn.
Điền Đường cũng chỉ lẳng lặng nhìn hắn, chờ đến khi hắn nghĩ thông những chuyện này nàng mới có thể tính toán tiếp.
Từ Triết suy nghĩ thật lâu, ngay từ đầu mấy người xuất hiện. Hắn đã cho rằng mấy người này cố ý tới cửa là vì muốn tìm hắn đàm phán, hoặc là nói bọn họ đến đây để thuyết phục hắn làm một chút chuyện gì đó, cho nên hắn đã loại trừ ra rất nhiều khả năng, ngay cả Triệu Vương hắn cũng đã từng suy xét qua, hắn thực sự cũng đã suy nghĩ đến khả năng là người của Lâm Xuân phủ Văn Bình đang đến đây để tìm hắn.
Trong mắt của hắn, đối phương rất có khả năng là người của Nhân Vương.
Nhưng bây giờ lại nói cho hắn biết được sự thật, bọn họ vậy mà không hề thuộc vào một phe phái nào cả, mà là một phe phái ở bên ngoài thiên hạ rộng lớn kia.
Nếu quả thực là như vậy, cũng không biết rốt cuộc đối phương lấy dũng khí từ đâu để đến đây, vậy mà bọn họ cũng dám cả gan gây ra những chuyện thị phi như vậy.
Hôm nay thiên hạ có ba thế lực, tất cả bọn họ đều là người của hoàng thất, cho dù bọn họ có chết đi sống lại. Cho dù nhìn thấy những màn như vậy có lẽ cũng sẽ cùng nhau liên thủ lại để có thể dẹp loạn những phe phái không rõ nguồn gốc như thế này.
Thế lực mới mà lại muốn phá vòng vây này, tuyệt đối sẽ không bao giờ xảy ra, ít nhất hiện tại tuyệt đối sẽ không bao giờ xuất hiện.
Nghĩ vậy, Từ Triết đang muốn cười nhạo bọn họ, hắn lại đột nhiên nhớ tới cái gì đó, sau đó liền mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn về phía mấy người bọn họ.
“Phương Bắc có thần linh...!” Điền Đường mỉm cười.
Từ Triết theo bản năng siết chặt tay của mình nắm đấm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận