Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 974 -




Thích Cố nghe được âm thanh khắp nơi, nghiêng ngả lảo đảo chạy tới: “Vương gia, tựa hồ phủ Ninh Ký đã xảy ra chuyện.”
“Vô nghĩa, bổn vương biết!” Quảng An Vương nghe âm thanh phía dưới, sắc mặt càng ngày càng khó coi, đột nhiên quay đầu lại, “Lập tức chuẩn bị ngựa tốt cho bổn vương, bổn vương muốn rời khỏi phủ Ninh Ký ngay lập tức, nơi này hiện giờ có tà khí!”
Thích Cố sững sờ trong giây lát.
Quảng An Vương hung hăng trừng mắt nhìn hắn: “Còn không đi mau!”
Thích Cố hoàn hồn: “Vâng vâng, hạ quan sẽ đi ngay.”
Nói xong, Thích Cố quay đầu lại, vừa mở cửa ra liền thấy được người đứng ở ngoài cửa, đầu tiên là vui mừng khôn xiết, còn chưa kịp nói lời nào, trong mắt đã tràn đầy khiếp sợ, không thể tin được nhìn đối phương, lẩm bẩm nói: “Là ngươi? Tại sao lại là ngươi?”
“Thích tướng quân, Vương gia, tới cũng tới rồi, không bằng ở chỗ này thêm mấy ngày.” Lý Nhị Trụ nhấc chân bước vào phòng, ép Thích Cố liên tục lui về phía sau.
Quảng An Vương nhìn Lý Nhị Trụ, lại nhìn Thích Cố vẫn còn vẻ mặt không thể tin được: “Thích Cố, ngươi thế mà lại dẫn sói vào nhà?”
“Ta không biết, sao có thể?” Thích Cố liên tục lắc đầu, vẫn có chút không thể tin được việc Lý Nhị Trụ xuất hiện, hắn nhìn thẳng Lý Nhị Trụ, “Ngươi là người của phủ Lâm Xuân? Vậy vì sao ngươi lại đưa ra kiến nghị như vậy? Vì sao muốn chúng ta đưa bá tánh đến phủ Lâm Xuân? Vì sao còn không ngừng đưa bá tánh bệnh nặng đến phủ Lâm Xuân?
“Nếu không nói bá tánh bệnh nặng sẽ mang phiền toái cho phủ Lâm Xuân, các ngươi sao có thể phí tâm tư đối với tính mạng của những bá tánh đó?” Lý Nhị Trụ nhìn về phía hai người, “Đối với các ngươi bá tánh là gánh nặng, nhưng với thành Thần Linh, mỗi người đều là một sinh mạng quý giá, nếu triều đình đã không xem trọng tính mạng của bá tánh, cũng đã đến lúc thay đổi triều đại rồi.”
"Chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn thay đổi triều đại?" Quảng An Vương cau mày, khinh thường nhìn Lý Nhị Trụ.
"Không phải là dựa vào ta, mà dựa vào thành Thần Linh, đương nhiên, chính là phủ Lâm Xuân mà mọi người thường hay nói", Lý Nhị Trụ bình tĩnh nói, chuyện đã tới bước này rồi, hắn cũng không cần phải vòng vo thêm nữa, "Triều đình bởi vì muốn tiễn bá tánh đi, đặc biệt để Quảng An Vương phải đích thân tới, chắc hẳn đã ôm một lòng tin cực lớn có thể nhân cơ hội này thu về phủ Lâm Xuân, thậm chí vừa hay thu hồi một chút thế lực của Nhân Vương, một mũi tên trúng hai con nhạn, mặc dù kế hoạch tốt cũng còn phải xem là dùng ở nơi nào, thế nhưng một kế hoạch tốt dùng với nơi nào cũng tốt, duy chỉ không thích hợp với thành Thần Linh."
Quảng An Vương nghe đến đây, đột nhiên ý thức được điều gì, đột ngột quay đầu lại nhìn Thích Cố.
Sau gáy Thích Cố đã đầm đìa mồ hôi, dù sao thì hắn cũng không thể nào ngờ tới mọi chuyện lại đi đến nước này, hắn cho rằng mình giấu giếm sự tồn tại của Lý Nhị Trụ, để cho bản thân được nổi bật trước mặt Quảng An Vương, mà vừa hay có lẽ Lý Nhị Trụ đã nắm được trúng tâm tư của hắn, hoàn toàn núp ở sau lưng hắn, từ đầu tới cuối, Quảng An Vương vẫn luôn không biết rằng sau lưng Thích Cố có một người "cố vấn" như Lý Nhị Trụ.
Nói cho cùng, dù là bá tánh tới phủ Lâm Xuân hay là chuyện một mũi tên trúng hai con nhạn, thực ra cũng không tính là một thủ đoạn quá cao minh, chẳng qua là những kế sách này vừa vặn thích hợp dùng với một nơi mà hoàng thượng đang cảm thấy hứng thú, cũng vừa hay lấy lý do thu hồi phủ Lâm Xuân, bọn họ có thể loại bỏ không ít phiền toái.
Quảng An Vương không có bất kỳ ý kiến gì đối với kế sách này, thậm chí hắn cũng không một chút mảy may hoài nghi gì về việc phương pháp này có phải do Thích Cố nghĩ ra hay không, mặc dù ấn tượng về Thích Cố trước nay chỉ là một tên ngốc, nhưng phương pháp này cũng không tính là cần phải động não quá nhiều, ít nhất nhìn từ bề ngoài, đây quả thực là phương pháp có lợi cho triều đình, mà bá tánh tới phủ Lâm Xuân ngày càng nhiều, áp lực đối với phủ Lâm Xuân ngày càng lớn.
Chuyện Quảng An Vương không ngờ tới là thậm chí ngay cả biện pháp này đều không phải Thích Cố tự nghĩ ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận