Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 843 -




“Quận chúa, ngài đã nhìn thư một hồi lâu rồi, nghỉ ngơi một lát đi.” Đan Thúy thấp giọng nói, trong âm thành nhiều ít có một chút cẩn trọng.
Nếu như là trước đây, nàng nhất định sẽ dùng ngữ khí nghịch ngợm hơn để nói chuyện cùng với Quận chúa Minh Tâm, cơ bản mỗi lần cũng đều có thể thuyết phục Quận chúa Minh Tâm không nên hướng mắt nhìn thư lâu như vậy.
Nhưng sau khi chuyện phản bội bị bại lộ, tuy nàng vẫn hầu hạ ở bên cạnh Quận chúa Minh Tâm, nhưng nàng rốt cuộc cũng không dám hy vọng xa vời bản thân mình có thể trở lại trạng thái ở chung của hai người vào trước đây, cho dù là hảo tâm nói lời khuyên bảo, cũng không dám nói quá, sợ Quận chúa Minh Tâm cho rằng tâm tư nàng không đoan chính.
“Không cần, ngươi đi xuống đi.” Quận chúa Minh Tâm đến đôi mắt cũng không có nâng lên, tay vẫn nắm thư xem.
Đan Thúy lại muốn nói thêm chút gì đó, dù sao thì trước đây vào thời điểm nàng khuyên nhủ, cũng cần phải khuyên nhủ vài lần mới có thể thuyết phục, nhưng lần này nàng há mồm nhiều lần mà đến một chút thanh âm cũng đều không có phát ra, cuối cùng vẫn là cúi đầu nói: “Vâng.”
Sau khi nàng dứt lời, nàng lui về phía sau rồi rời đi, đi ra đến cửa thư phòng thì nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Trong tức khắc ở bên trong thư phòng là một mảnh yên tĩnh, ngoại trừ âm thanh lật thư của Quận chúa Minh Tâm ra, không còn có âm thanh khác.
Đúng lúc này, âm thanh gõ nhẹ nhàng ở ngoài cửa sổ vang lên.
Quận chúa Minh Tâm nhíu mày, đang muốn lên tiếng gọi người, lại thấy cửa sổ mở ra một cái phùng, từ trong cửa sổ, nàng thấy được một gương mặt quen thuộc.
“Vào đi, trong phòng chỉ có một mình ta.”
Người tới không phải người khác, chính là Vệ Lương Tài.
Sau khi lấy được phong thư từ trong tay Điền Đường, hắn vẫn luôn suy tư xem có nên đưa thư tới tay Quận chúa Minh Tâm hay không, sau khi do dự mấy lần, hắn theo bản năng vào thời điểm người canh chừng ở bên ngoài phủ tướng quân lơi lỏng cảnh giác liền lặng lẽ chạy tới, lại bất tri bất giác đi tới phủ của quận chúa.
Mấy ngày nay toàn bộ hoàng thất quý tộc trong kinh thành đều phòng thủ hơn, mọi người đều như lâm vào đại dịch, thủ vệ của phủ quận chúa cùng phủ tướng quân đều trở nên lơi lỏng không ít, cũng khiến cho Vệ Lương Tài có cơ hội xuất hiện ở chỗ này.
Sau khi vào trong phòng, Vệ Lương Tài đóng cửa sổ lại, đứng ở bên mép giường, xa xa mà khom người với Quận chúa Minh Tâm: “Quận chúa.”
Quận chúa Minh Tâm đặt phong thư trong tay xuống, đứng dậy đáp lễ: “Thiếu tướng quân khách khí, không biết lần này thiếu tướng quân đến đây là vì chuyện gì?”
“Có một thứ, có người kêu ta giao tận tay cho ngươi.” Vệ Lương Tài lấy phong thư từ trong lòng ngực ra.
“Sao cơ?” Trong mắt Quận chúa Minh Tâm nhiều thêm vài phần hứng thú, “Thiếu tướng quân đã rõ ràng tình huống của bổn quận chúa, lúc này lại đến đây đưa thư, chẳng lẽ không sợ Vệ gia bị làm khó dễ?
Vệ Lương Tài cười khổ: “Hiện giờ đã bị làm khó dễ, không ít hơn bao nhiêu.”
“Đã bị làm khó dễ?” Quận chúa Minh Tâm kinh ngạc dò hỏi, kết hợp với những chuyện phát sinh gần đây, theo bản năng dò hỏi: “Chẳng lẽ có quan hệ với chuyện người kia bị hôn mê?”
Thời gian nàng bị cầm tù là ở thời điểm trước khi Hoàng Thượng bị hôn mê, tuy vẫn có thể biết được một số tin tức ở bên ngoài, nhưng cũng chỉ là một phần trong đó mà thôi, cũng không biết được ngọn nguồn của mọi việc, thấy biểu tình của Vệ Lương Tài như vậy, làm nàng nháy mắt nghĩ tới chuyện lơn Hoàng Thượng bị hôn mê này.
Vệ Lương Tài không có trả lời vấn đề của Quận chúa Minh Tâm, khuôn mặt trầm xuống, đưa phong thư trong tay ra: “Đây là thư nàng kêu ta đưa cho ngươi.”
“Nàng?” Quận chúa Minh Tâm nghi hoặc mà tiếp nhận phong thư, trước khi phong thư được mở ra hoàn toàn, nghe được Vệ Lương Tài nhàn nhạt trả lời: “Chính là vị ‘ thần sứ đại nhân ’ của trấn Thần Linh kia.”
Thẳng đến lúc này, Quận chúa Minh Tâm mới nhìn thấy lạc khoản trong thư ghi “Điền Đường”.
Phong thư được giao đến tay Vệ Lương Tài, lại từ trong tay Vệ Lương Tài đưa đến trên tay Quận chúa Minh Tâm, trong quá trình đó không có người nào khác từng cầm qua, ở thời điểm Điền Đường ở viết thư cũng không giấu giếm, trực tiếp viết tên của mình lên trên thư.

Bạn cần đăng nhập để bình luận