Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 675 -




Chương 675:
"Vệ đội của trấn Thần Linh ngày càng lớn mạnh, nhưng bọn họ cũng không phải là toàn bộ, ta cần cân nhắc đến càng nhiều bá tánh bình thường."
"Sửa đường xác thực đã huy động quá nhiều sức người, nhưng bá tánh của trấn Thần Linh càng ngày càng nhiều, công tác có thể cung cấp cũng không nhiều, nếu như ngay cả công việc sửa đường đều cũng làm không được, dù là trấn Thần Linh, cũng không thể giữ được bọn họ."
"Không phải tất cả mọi người đều thích hợp tham gia quân ngũ, không có cách nào để cho những người kia tham gia quân ngũ, chẳng lẽ liền để cho bọn họ tự sinh tự diệt hay sao?"
Nói đến đây, về cơ bản nguyên nhân "sửa đường" cũng đã được đưa ra kết luận.
Điền Đường nhìn Ngô Tu Kiệt, lại nói thêm một câu: "Đơn giản mà nói, sửa đường chẳng qua là quà tặng 'công việc'.”
Ngô Tu Kiệt càng nghe càng đỏ mặt, đồng thời thần sắc cũng càng trở nên nghiêm túc, cho đến khi Điền Đường nói xong câu cuối cùng, hắn mới nghẹn đỏ mặt mà mở miệng: "Là ta hẹp hòi, nhưng cứ như vậy, trấn Thần Linh chẳng phải là sẽ cần thanh toán một khoản lớn ngoài định mức chi tiêu hay sao?"
Điền Đường lắc đầu: "Đối với trấn Thần Linh mà nói, đây chỉ là một khoản chi tiêu nho nhỏ, nhưng đối với bá tánh mà nói lại cực kỳ quan trọng, quan trọng nhất là, sau khi bá tánh có công việc, mới có thể an ổn hơn.”
Ưu thế lớn nhất của trấn Thần Linh chính là hạng mục chi tiêu lớn nhất của tất cả bá tánh đều nằm ở trong tay của Điền Đường.
Đối với nàng mà nói, mướn người sửa đường, lại trả tiền lương chỉ là một khoản chi tiêu rất nhỏ, nhưng đối với bá tánh của trấn Thần Linh mà nói, đây là một công tác ổn định có thể khiến cho bọn họ càng nguyện ý ở lại trấn Thần Linh, đồng thời cũng bởi vì vậy mà nguyện ý tuân thủ theo quy tắc của trấn Thần Linh.
Ngô Tu Kiệt lại một lần nữa rơi vào trầm tư.

Điền Đường thấy Ngô Tu Kiệt vẫn đang suy tư, lại mở miệng: "Còn có một nguyên nhân quan trọng nhất, chính là bởi vì trấn Thần Linh Trấn khác biệt, ta có thể bảo đảm cho dù có một ngày sự tồn tại của trấn Thần Linh đột nhiên bị bại lộ, cũng sẽ không bởi vì vậy mà dẫn đến việc bá tánh gặp chuyện không may.”
Cái khác không nói, Điền Đường đối với năng lực phòng hộ của khu an toàn của trấn Thần Linh vẫn luôn có đầy đủ sự tự tin, huống chi ngoại trừ ở ngoài khu an toàn, trong tay nàng còn có số lần sửa chữa tường thành.
Đương nhiên, cũng bởi vì hiện tại là thời đại vũ khí lạnh, mỗi một cuộc chiến tranh, hai bên chỉ có thể vận dụng tới đao thương kiếm kích, vũ khí tầm xa chủ yếu là máy ném đá, các loại mũi tên nhọn, lực sát thương so với những vũ khí nóng trong trí nhớ của nàng nhỏ hơn rất nhiều, có sự tồn tại của khu an toàn, ít nhất là ở bên trong khu an toàn toàn, nàng có thể bảo đảm tất cả bá tánh bên trong trấn Thần Linh đều có thể an ổn sinh hoạt.
Ngô Tu Kiệt ngẩng đầu: "Đã sớm nghe nói khu an toàn của trấn Thần Linh rất kỳ lạ, quả thật là như thế sao?
Điền Đường mỉm cười nhìn hắn: "Ngô đại nhân không ngại thử công kích ta? Nhưng trước tiên phải nói rõ ràng với Ngô đại nhân, hậu quả công kích ta có lẽ cũng sẽ nghiêm trọng hơn Ngô đại nhân tưởng tượng nhiều.”
Lồng sắt ở trấn Thần Linh kia, nhìn qua bình thường cũng không có gì là lạ, nhưng chỉ cần nhìn Lý Nhị Trụ nỗ lực lừa người khác vào trong lồng sắt là sẽ biết, cảm giác ở trong lồng sắt kia khẳng định cũng sẽ không dễ chịu.
Lúc trước Vệ Lương mới chỉ là muốn khống chế nàng, đều đã bị nhốt ở trong lồng sắt, mà cho tới bây giờ, lúc trước người động thủ ở huyện Dương Nam, cũng còn bị nhốt ở trong lồng sắt không thể đi ra được.
Nghĩ tới đây, trên mặt của Điền Đường trong nháy mắt liền lộ ra thần sắc xấu hổ, trong khoảng thời gian này vẫn luôn bận rộn xử lý chuyện phủ Lâm Xuân, nàng đã hoàn toàn quên mất trấn Thần Linh vẫn còn giam giữ người.
Lúc trước Lý Nhị Trụ ở trong lồng vài ngày liền đã chịu không nổi, hiện tại những người đó hình như đã bị nhốt một đoạn thời gian, không biết hiện tại đều đã như thế nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận