Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 810 -




Qua năm mới, tin tức của Nhân Vương bên kia cũng không có truyền ra, hắn vốn tưởng rằng tất cả đều có thể bình yên vô sự an, ai có thể ngờ rằng thế nhưng lại bị người một nhà ở sau lưng đâm một nhát.
Cho đến bây giờ, Thích Cố nhớ rằng hắn cùng với Thạch Hùng và Ngô Tu Kiệt gặp mặt qua, lại ngoài ý muốn nhận thấy được động tĩnh của hai người, nhưng chờ đến thời điểm hắn chú ý tới, hai người đã có đã động thủ rồi, hắn liều mạng mới mang theo mấy chục người cấp dưới thoát khỏi.
Thời điểm trốn chạy, bọn họ ngoài ý muốn gặp được Hà Nguyên Khải và Quách Tông, lúc này mới thấy được rõ ràng không chỉ có hai vị võ tướng Thạch Hùng với Ngô Tu Kiệt này làm phản, mà còn có các huyện lệnh của huyện Tân Hà và huyện Thông Giang.
Ngoài ý muốn biết được tin tức như vậy, khiến cho bọn họ không dám chạy tới kinh thành, chỉ có thể tạm thời tránh ở đây.
Nhưng mà vẫn luôn trốn ở chỗ này cũng không phải là kế hoạch lâu dài, huyện Tân Hà và huyện Thông Giang đột nhiên xảy ra chuyện, một trong số nguyên nhân rốt cuộc vì sao và là ai đã ở sau lưng giở trò quỷ, bọn họ đều phải hiểu biết rõ ràng.
Trên người hắn bị thương, Phạm Trường Dũng xung phong nhận việc, mang theo người đi đến phủ Lâm Xuân tra xét, nếu tri phủ của phủ Lâm Xuân không có việc gì, vừa đúng lúc kêu hắn dẫn người tới cứu trợ, nếu như tri phủ của phủ Lâm Xuân cũng xảy ra chuyện, tức là toàn bộ phủ Lâm Xuân đều đã bị khống chế, và triều đình cần phải nghĩ ra cách khác đối phó.
Nhưng không nghĩ tới phủ Lâm Xuân không chỉ có xảy ra chuyện, mà Phạm Trường Dũng cũng bị bắt, thậm chí ngoại từ bọn họ biết phủ Lâm Xuân xảy ra chuyện, bên ngoài hoàn toàn không biết gì cả.
Thích Cố nhìn con sông dữ dội trước mắt thở dài một tiếng.
“Đại nhân, thuộc hạ có một chuyện không rõ, không biết có nên nói không?” Người bên cạnh tiến lên một bước, đứng ở phía sau Thích Cố, thấp giọng mở miệng.
“Dù sao với tình hình hiện tại, e rằng không có gì tồi tệ hơn thế này.” Ánh mắt Thích Cố vẫn luôn không hề rời mắt khỏi con sông, việc này nếu việc này không thể giải quyết, tiền đồ đời này của hắn cũng đi tới cuối cùng con đường.
Nghĩ đến đây, trong mắt Thích Cố hiện lên vài phần tàn bạo, nhưng rất nhanh đem vẻ tàn bạo này giấu đi.
“Đại nhân, thuộc hạ đã từng nghe nói, Thạch Hùng Thạch đại nhân cùng với Vệ tướng quân gia trong kinh thành có quan hệ rất tốt, Vệ gia vẫn luôn trung quân ái quốc, việc Thạch đại nhân với Vệ gia đã từng có quan hệ, hắn sao lại đột nhiên làm phản, chẳng lẽ là… Vệ tướng quân hắn...?” Người bên cạnh do dự mà mở miệng, nhìn sắc mặt thay đổi trên mặt Thích Cố .
“Không thể nào.” Thích Cố theo bản năng lắc đầu: “Cho dù Thạch Hùng rốt cuộc là vì sao làm phản, Vệ tướng quân tuyệt không sẽ phản bội hoàng thất.”
“Chỉ có đại nhân cho rằng không thể mà thôi, lỡ như có người cho rằng có khả năng thì sao?” Người bên cạnh tiếp tục nói.
Thích Cố rơi vào trầm tư, một hồi lâu sau mới quay đầu: “Ý của ngươi là... Truyền tin tức này ra ngoài, nhất định có người tin rằng Vệ gia có lòng làm phản, đến lúc đó đối phó với Vệ gia, sẽ dễ dàng rất nhiều?”
“Đại nhân nói rất đúng.”
“Chỉ là Thạch Hùng với Vệ gia sớm đã xé mặt, tin tức truyền tới kinh thành, chỉ sợ sẽ không ảnh hưởng gì cả.” Thích Cố nói, ngữ khí so với lần trước lại chần chờ rất nhiều: “Huống chi Hoàng Thượng đối với Vệ gia không được tốt, nhưng luôn tín nhiệm Vệ gia, Vệ gia hiện giờ là phe bảo hoàng vững chắc nhất trong triều đình, Hoàng Thượng tuyệt đối không thể dễ dàng động vào Vệ gia.”
“Đại nhân” Người bên cạnh cười, “Mấy năm nay thân thể Hoàng Thượng không được tốt, bệnh đa nghi cũng càng nghiêm trọng, đừng nói đến chuyện Vệ gia, chỉ cần chuyện Thạch Hùng xác thật là sự thật, đại nhân chẳng qua là đem sự thật truyền tới kinh thành thôi, không có gì làm là dư thừa cả.”
Thích Cố ngón tay giật giật, biểu tình càng thêm do dự.
Người bên cạnh tiếp tục cười nói nói: “Đại nhân, nếu Vệ gia xảy ra chuyện, hiện giờ kinh thành muốn dùng võ tướng thì không nhiều lắm, đại nhân đóng giữ huyện ở huyện Tân Hà nhiều năm, không có công lao cũng có khổ lao, hiện giờ huyện Tân Hà xảy ra chuyện, chẳng qua là đại nhân quá mức tín nhiệm Thạch đại nhân mà thôi, sai lầm như vậy, sao lại có thể tính trên đầu ở đại nhân được?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận