Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 463 -




“Đúng vậy.” Từ Triết nói, tiếp tục nói về chuyện quá khứ, “Lúc trước trấn Thần Linh vẫn chưa được giống như hiện giờ, trấn Thần Linh biến thành giống như hiện giờ, là dung hợp thôn Điền gia cùng với trấn Phong Thu, cùng với một số khu vực quanh đây, sau khi xà phòng được tiêu thụ ở huyện Khê Lâm, Triệu đại nhân nghe nói nơi xà phòng phát ra có quan hệ cùng với trấn Phong Thu, liền mang theo người lặng lẽ đến trấn Phong Thu, muốn đoạt công thức chế tạo xà phòng tới tay.”
Từ Triết nói xong, cho dù là Bùi Phong Bình, cũng không khỏi kinh ngạc.
Kinh ngạc qua đi chính là khẳng định: “Trách không được vị Thần Sứ kia có thể lấy được sự tín nhiệm của các ngươi, sau này lại như thế nào? Ngay lúc đó trấn Thần Linh nếu như không được giống như hiện giờ, chỉ sợ khó có thể ứng đối với Triệu Đồ đúng không?”
“À cái này…” Từ Triết nói, ho khan hai tiếng, cũng có chút hơi xấu hổ: “Lão sư còn nhớ rõ trước đó học sinh có nói đến dung hợp, lúc ấy trấn Thần Linh bên này, cơ hồ bị các dãy núi vờn quanh, thần nữ hiển linh, dời những ngọn núi ở nơi đây đi, khi đó Triệu đại nhân vừa lúc ở trên một ngọn núi ở bên trấn Phong Thu.
Vẻ mặt của Bùi Phong Bình dần dần trở nên phức tạp lên, hắn đại khái cũng đoán được tình huống của Triệu Đồ lúc đó.
Từ Triết cũng không có muốn cùng lão sư úp úp mở mở, tiếp tục nói tiếp câu chuyện: “Triệu đại nhân đột nhiên mất tích, thậm chí ngay cả học sinh cũng không biết Triệu đại nhân đi nơi nào, huyện Khê Lâm càng là một mảnh hỗn loạn, học sinh một bên phái người đi tìm kiếm đại nhân, một bên ổn định huyện Khê Lâm, đồng thời còn phải ứng phó với phép thử của Văn tri phủ, cũng không thời gian để chú ý tới biến hóa của huyện Khê Lâm.”
“Chờ đến thời điểm học sinh chú ý tới, rất nhiều bá tánh huyện Khê Lâm đều đã chủ động dọn tới trấn Thần Linh rồi, nhưng căn nhà lưu lại ở huyện Khê Lâm, cũng đưa về dưới danh nghĩa của Thần Sứ đại nhân.”
“Khi đó khoảng cách tới ngày Triệu đại nhân bị tiễn đi đã trở nên rất gần, ta mới vừa chú ý tới sự khác thường của huyện Khê Lâm, lập tức gọi người đi điều tra.”
“Nếu như lão sư tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ cũng sẽ vì vậy mà bị chấn động, nhà ở ở huyện Khê Lâm được cải tạo hoàn thiện, lại bị thần lực che giấu, nếu như nhìn từ bên ngài, vẫn cũ nát giống như cũ, khi bước vào khu an toàn, hết thảy đều có sự thay đổi lớn.”
“Vừa lúc khi đó Triệu đại nhân trở về, học sinh sợ Triệu đại nhân gây chuyện, trực tiếp gọi người giam giữ Triệu đại nhân lại.”
Sau khi nói xong tiền căn hậu quả, Từ Triết đem chuyện xảy ra kế tiếp nói ra, chủ yếu là thuyết phục Triệu Đồ, lại dọn đến trấn Thần Linh.
Mặc kệ là Từ Triết hay là Triệu Đồ, đều không có nhắc lại chuyện phản bội lúc ấy, lúc sau ở chung cũng có thể cứ theo lẽ thường, nhưng có một số việc vẫn là bất đồng so với dĩ vãng.
Nhưng nếu như để cho Từ Triết lựa chọn một lần nữa, lúc trước hắn vẫn sẽ lựa chọn trấn Thần Linh như cũ, mà phản bội Triệu Đồ.
Bùi Phong Bình như thế nào cũng không nghĩ tới chuyện Từ Triết đến cậy nhờ trấn Thần Linh này thế nhưng còn có chuyện xưa khúc chiết như vậy, cái khác không nói đến, chỉ riêng chuyện trong nháy mắt ở giữa phản bội Triệu Đồ, không phải chuyện người thường có khả năng làm được.
Ngay lúc đó “Phản bội”, hiện giờ nói đến có vẻ thập phần nhẹ nhàng, nhưng ở lúc ấy, tuyệt đối không có đơn giản như vậy.
Chính là bởi vì hiểu rõ Từ Triết, nên Bùi Phong Bình mới càng có thể lý giải được lựa chọn lúc ấy hắn làm ra.
Trấn Thần Linh tồn tại, không chỉ là một phương thế lực, mà cũng là cứu tinh của bá tánh trong thiên hạ.
Hiểu rõ vấn đề này, rất nhiều vấn đề trong mắt Bùi Phong Bình xem ra đã không cần hỏi lại nữa.
Lúc trước vào thời điểm hắn còn ở kinh thành, từ trong miệng người khác nghe nói Vệ Lương Tài gặp rắc rối bị Quảng An Vương trách phạt, trong lòng tưởng cũng là người trẻ tuổi không có thảnh thơi, không có cách nào gánh vác trọng trách.

Bạn cần đăng nhập để bình luận