Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 398 -




“Triệu đại nhân cho rằng lần này chúng ta nên xuống tay từ đâu?” Điền Đường đột nhiên hỏi.
Triệu Đồ bỗng dưng ngẩng đầu: “Thần sứ đại nhân đang hỏi ý kiến của ra sao?”
“Đúng.” Điền Đường gật đầu: “Triệu đại nhân là huyện lệnh, hẳn là tương đối quen thuộc về phương diện này, hiện tại vấn đề của chúng ta là không có cách nào làm cho bá tánh của huyện thành khác cam tâm tình nguyện đi cùng người của chúng ta, cần phải làm như thế nào mới có thể làm cho bọn họ thay đổi suy nghĩ?”
Triệu Đồ ngơ ngẩn nhìn vào Điền Đường, một hồi lâu mới lên tiếng dò hỏi lại: “Ngươi thật sự tin tưởng ta?”
Điền Đường cong môi mỉm cười: “Đương nhiên không phải chỉ nghe ý kiến của một mình ngươi, chúng ta có nhiều người như vậy mọi người đều có thể đưa ra ý kiến, sau đó chúng ta lại thảo luận xử lý chuyện này làm thế nào, tiếp thu ý kiến của quần chúng mới có thể tìm ra phương án giải quyết không phải sao?”
Triệu Đồ nhìn chằm chằm vào Điền Đường thật lâu.
Điền Đường cùng tùy ý đề hắn nhìn.
Một lát sau Triệu Đồ rốt cuộc thỏa hiệp: “Ngươi quả thực không giống người thường, nếu như đổi thành người khác chỉ sợ ngay cả cửa cũng sẽ không cho ta tiến vào, ngươi… nếu không phải sau lưng ngươi có thần nữ hỗ trợ, tuyệt đối không thể đi được đến tình trạng này.”
“Đúng, điểm này ta thừa nhận, có điều nếu ta không có thần nữ hỗ trợ, có một số việc ta cũng sẽ không làm.” Điền Đường nheo mắt cười: “Tựa như Triệu đại nhân, cũng không thể không vì sự kiên trì nào đó mà đưa ra thỏa hiệp.”
Triệu Đồ… Xấu hổ trong lòng!
Xem như hắn hiểu rõ vì sao Từ Triết đi theo hắn nhiều năm như vậy, tín nhiệm hắn như vậy lại nhanh chóng hoàn toàn chuyển qua đi theo Điền Đường, tuyệt đối không chỉ là vì trấn Thần Linh, mà cũng là vì Điền Đường.
Rõ ràng chỉ là lời nói đơn giản nhưng từng câu lại chọc trúng tim hắn, làm hắn nhớ tới quá khứ trước đây hóa ra hắn cũng từng có rất nhiều lý tưởng kiên trì tồn tại.
Mà những lý tưởng đó có thể hoàn thành ở trong trấn Thần Linh.
“Muốn làm cho những bá tánh đó cam tâm tình nguyện rời đi, chỉ cần cung cấp đủ lương thực liền có thể làm được dễ như trở bàn tay, ta có thể lấy thân phận huyện lệnh huyện Khê Lâm, mang theo người cùng lương thực đi đến địa phương đó một vòng, lại cho người truyền bá tin tức huyện Khê Lâm được mùa, không cần các ngươi ra tay bọn họ liền sẽ chủ động ra khỏi thành.” Triệu Đồ nói xong, trong phòng yên tĩnh vô cùng, hắn lập tức ngẩng đầu lên nhìn mọi người.
“Xem ra Triệu đại nhân đã rất quen việc dùng thân phận huyện lệnh đi ‘giả danh lừa bịp’ rồi.” Lâm Thành Phúc cười nói.
Từ Triết cười khom người trước Triệu Đô: “Đại nhân cao minh!”
Điền Đường cũng cười: “Phương pháp này không tệ, đáng giá mở rộng.”

“Thiếu tướng quân đã trở lại!”
“Thiếu tướng quân!”
“…”
“Vệ Lương Tài đâu rồi?”
“Tướng quân, sau khi thiếu tướng quân trở về liền đi vào trong phòng, từ đấy cũng không đi ra nữa.”
“Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì? Kiến Đình, ngươi đi nói chuyện với Lương Tài cho thật tốt, trước nay hắn cũng chưa từng như vật, lần này đột nhiên liền tự nhốt mình lại, nhất định là có nguyên nhân ở trong đó, Lương Tài cũng không phải là một người vô trách nhiệm." Lão nhân cầm lấy tay của Vệ Kiến Đình, rồi cau mày nói.
"Nương, lần này gắn thay Quảng An Vương đi làm việc, rõ ràng để cho hắn đi dẫn người trở về, kết quả hắn cũng chỉ trở về một mình, ngươi bảo nhi tử nên ăn nói thế nào với Quảng An Vương đây?”
Vệ Kiến Đình cũng thở dài, vẻ mặt của hắn cũng nghiêm túc: "Nương, người không thể lại sủng ái Lương Tài như vậy được, tuổi của hắn cũng không còn nhỏ nữa, nếu như vẫn tiếp tục như vậy, ta làm sao có thể yên tâm đem Vệ gia mà giao lại cho hắn?”
"Ta mặc kệ, dù sao ngươi cũng không được mắng hắn, ta hiểu tính cách của hắn rõ hơn ngươi, hắn cũng không phải là người chối bỏ trách nhiệm." Lão nhân nắm chặt cổ tay của Vệ Kiến Đình, “Ta cũng không yêu cầu ngươi vi phạm nguyên tắc, ngươi cũng chỉ cần đồng ý với ta, ngươi phải nói chuyện thật tốt với hắn, ngươi chỉ cần đồng ý, ta sẽ liền buông tay của ngươi ra.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận