Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1049 -




“Có lẽ…” Lâm Thành Phúc nhìn mọi người, “Có lẽ có thể thử thuốc hạ sốt hoặc thuốc giảm đau.”
"Cái này được!" – Lý Nhị Trụ vỗ mạnh tay.
Lâm Thành Phúc yên lặng nhìn hắn.
Lý Nhị Trụ sửng sốt một lát, đột nhiên hoàn hồn, giơ tay ôm đầu dẫn người quay đầu: “A, đầu óc ta không đủ dùng, không nhớ rõ lúc trước đã nói gì.”
Mọi người bật cười.
Trong quá trình thảo luận sau đó, mọi người cũng nhất trí cảm thấy có thể thử dùng thuốc để Lý Nhị Trụ lấy được tín nhiệm của Hạ Tùng Dương.
Nghiêm túc mà nói, những thứ như thuốc cảm mạo, thuốc giảm đau ở thời đại này cũng không phải hoàn toàn không có, chỉ là lúc này người ta thường mắc bệnh mới có phương thức uống thuốc rất phức tạp, mỗi lần sắc thuốc, uống thuốc đều cần hao phí tương đối nhiều thời gian.
Cũng có phương pháp dùng dược hoàn, nhưng với dược vật trước mắt thành Thần Linh đang dùng vẫn có khác biệt tương đối lớn.
Nếu nhất định phải nói, thì dược vật gần như cũng không thích hợp để cho Hạ Tùng Dương tin tưởng trong thành Thần Linh quả thật có Thần Linh tồn tại, dù sao những dược vật này cũng không có tính độc đáo, mà bản thân những dược vật này cũng là dùng thuốc Đông y tinh luyện chống đỡ dược tính.
Nhưng sau khi bọn họ lại thảo luận một lúc, vẫn cho rằng để Lý Nhị Trụ cầm dược vật đi sẽ thích hợp hơn một ít, bởi vì hiện tại Lý Nhị Trụ ở trong mắt Hạ Tùng Dương chỉ là ‘lưu manh bình thường’, người như vậy cho dù tiến vào thành Thần Linh, cũng không có khả năng lấy được đồ vật tốt nhất, hắn có thể lấy được dược vật, đã nói rõ những thứ này ở thành Thần Linh người người đều có thể mua được.
"Nói như vậy, đúng thật dược vật sẽ thích hợp hơn một chút." Về chuyện này, Bạch Quán Chúng càng có quyền lên tiếng so với mọi người ở đây, "Hôm nay thiên hạ loạn thế, dược vật cực kỳ trân quý, hơn nữa mức độ trân quý vượt xa tưởng tượng của các ngươi, bên ngoài thành Thần Linh, người thật sự có thể được dùng loại dược vật tốt cơ bản đều là quan to hiển quý, bá tánh bình thường gần như rất khó lấy được dược vật, phần lớn trong thời gian khi sinh bệnh, bọn họ đều cưỡng ép chống chịu sống qua ngày, nếu muốn thân phận Lý Nhị Trụ không bại lộ, hắn có thể lấy dược vật ra, đã nói rõ tất cả bá tánh bình thường thành Thần Linh đều có thể mua được dược vật, chỉ với điểm này, đã đủ khiến cho Hạ Tùng Dương tin tưởng thành Thần Linh có thể mang đến cho hắn lợi ích cực lớn.”
Đơn giản mà nói, bọn họ muốn làm cho Hạ Tùng Dương tin tưởng trong thành Thần Linh tồn tại thần linh, mục đích là vì để cho hắn chủ động động thủ, mặc kệ lấy ra dược vật hay là vật khác, đều là vì để cho Hạ Tùng Dương cảm thấy đánh hạ thành Thần Linh có thể cho hắn, cho Nhân Vương mang đi đầy đủ chỗ tốt.
Mà dược vật như vậy, ở thời đại điều kiện y tế cực yếu hiện nay, hấp dẫn không thua gì vàng thật bạc trắng.
Sau khi xác nhận Lý Nhị Trụ sẽ đưa dược vật ra giao cho Hạ Tùng Dương, bọn họ cũng không có ý định lập tức hành động, mà dự định để Lý Nhị Trụ ở trong thành Thần Linh vài ngày, đợi đến khi Hạ Tùng Dương sốt ruột mới để cho hắn đi ra ngoài.
"Ta hiểu." Lý Nhị Trụ ra dấu, “Lòng cảnh giác của Hạ Tùng Dương rất cao, hắn cũng biết rõ thân phận của ta chỉ là một tên lưu manh bình thường, nếu ta dễ dàng đưa đồ cho hắn như vậy, ngược lại sẽ khiến cho hắn hoài nghi, dứt khoát kéo dài một chút rồi mới đi ra ngoài, đến lúc đó hắn thấy ta, cũng sẽ càng thêm tin tưởng ta.”
“Còn nữa, ngươi cũng phải ở chỗ này dưỡng cổ một chút.” Lâm Thành Phúc nói, tuy rằng hắn luôn trêu chọc Lý Nhị Trụ, nhưng đáy lòng hắn vẫn rất quan tâm Lý Nhị Trụ, “Vết thương trên cổ ngươi quả thật tương đối nghiêm trọng, cứ đi ra ngoài như vậy đến lúc đó lại bị thương, có thể sẽ ảnh hưởng đến nửa đời sau của ngươi.”
Lý Nhị Trụ theo bản năng vuốt cổ mình, nhưng chỉ sờ đến một tầng băng gạc quấn quanh.
“Trong khoảng thời gian này ngươi nghỉ ngơi trước.” Điền Đường cũng mở miệng, “Chờ dưỡng thân thể xong sẽ đấu trí đấu dũng với Hạ Tùng Dương.”
Lúc trước Lý Nhị Trụ cũng có chút chột dạ bởi vì không cẩn thận đem vết thương trên cổ mình làm cho quá nặng, lúc này nghe Điền Đường nói như vậy lập tức đáp ứng: “Vâng, thần sứ đại nhân, ta nhất định sẽ chiếu cố chính mình thật tốt.”
Điền Đường gật đầu, tiếp tục nói: “Ta gọi người mang sách và bài tập tới cho ngươi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận