Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 826 -




“Ngươi nói chuyện này…” Đại ca nuốt nuốt nước miếng, nhưng vẫn là không nhịn được mà buôn chuyện với Lý Nhị Trụ, “Ta nghe nói Hoàng Thượng thích Tứ hoàng tử nhất, nhưng Bát hoàng tử và Cửu hoàng tử cũng rất lợi hại, còn có vài vị hoàng tử khác nữa. Rốt cuộc ai ngồi vị trí này thì chúng ta cũng không quyết định được. Ta chỉ mong mọi chuyện sẽ tốt hơn thì cuộc sống của chúng ta sẽ dễ dàng hơn.”
“Đúng vậy,” Lý Nhị Trụ tán thành, “Không quan tâm cuối cùng ai sẽ ngồi trên đó, tính mạng của chúng ta mới là quan trọng nhất, chúng ta cũng chỉ biết há miệng ăn cơm. Ai cho chúng ta cơm ăn thì người đó là hoàng thượng tốt.”
“Đúng đúng đúng, ngươi nói rất đúng,” đại ca vô cùng tán thành, “Như vậy chẳng phải là nguyên nhân này sao, chúng ta chính là dân chúng bình thường, là ai cũng không quan trọng, sống sót mới nhất quan trọng.”
Lý Nhị Trụ cũng lập tức gật đầu rồi cùng hắn hàn huyên một lát. Sau xác nhận rằng trong miệng người này không còn điều gì hắn muốn biết, thì liền mượn cớ cần đi nơi khác tìm việc, cầm chén trong tay trả lại đối phương rồi đứng dậy rời đi.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn đến kinh thành, từ trước tới nay chưa từng tới lần nào. Khi còn rất nhỏ hắn đã ước rằng một ngày nào đó nhất định sẽ đến để ngắm nhìn phong cảnh của kinh thành, nếu có cơ hội hắn còn muốn sống tại kinh thành .
Nhưng hắn không bao giờ ngờ rằng mình sẽ đến thủ đô trong hoàn cảnh như vậy.
Nếu chưa từng sống ở trấn Thần Linh, hắn nhất định sẽ khao khát kinh thành phồn hoa, nhưng hiện tại hắn đối với kinh thành phồn vinh cũng không còn để ý quá nhiều.
Hắn biết rõ kinh thành phồn hoa hiện giờ chỉ là bộ mặt bên ngoài, nhìn thì có vẻ vui sướng sung túc, nhưng thực tế tất cả mọi người đều lo lắng có thể một ngày nào đó khi tỉnh lại, kinh đô sẽ đột nhiên bị thất thủ.
Điều này có thể thấy được từ biểu cảm trên khuôn mặt của bá tánh. Mặc dù trong cuộc sống hàng ngày, hầu hết bá tánh vẫn nở nụ cười trên môi, nhưng bọn hắn trong mắt sẽ thường thường toát ra cảm xúc lo lắng. Đây cũng là điểm khác biệt giữa bá tánh ở kinh thành và bá tánh ở trấn Thần Linh.
Nhưng mà nếu cho bá tánh ở kinh thành rời đi nơi khác, chắc chắn họ sẽ không đồng ý.
Cho dù kinh thành nguy hiểm cỡ nào thì đây cũng là thủ đô, nhỡ một ngày nào đó phát sinh chiến tranh thì nơi này cũng sẽ cũng sẽ là nơi cuối cùng thất thủ. Nếu ngay cả kinh thành cũng không an toàn thì đi địa phương khác lại càng không an toàn.
Thay vì rời kinh thành lưu lạc thì không bằng ở lại kinh thành, ít nhất bọn họ còn có thể sống đến ngày kinh đô thất thủ.
Đây cũng là lý do mà Lý Nhị Trụ không đề cập tới trấn Thần Linh với người lúc nãy nửa câu, hắn biết rất rõ rằng mặc dù người đó đầy phàn nàn về tình hình hiện tại ở kinh thành, nhưng trong lời nói vẫn còn khoe vài phần là bản thân đã từng ở tại kinh thành.
Không phải tất cả mọi người đều có thể ở lại kinh thành, ở một mức độ nào đó mà so sánh, những người sống tại kinh thành sẽ cao hơn một bậc đối với bá tánh bên ngoài kinh thành.
Trên đường đi Lý Nhị Trụ vô cùng bình tĩnh, thi thoảng lại nói chuyện vài câu với những người nhàn nhã bên đường.
Lúc nói chuyện phiếm, ngữ khí của hắn có vẻ nịnh nọt, cũng cố tình không thăm dò gì, cố gắng đặt mình ở vị trí thấp hơn để khiến mọi người thả lỏng cảnh giác với hắn.
Hắn đã từng là lưu manh, hắn vô cùng hiểu biết về cách hòa đồng với mọi người để không khiến người khác chán ghét, lúc này hắn vận dụng vô cùng thành thạo.
Về phần Lỗ Anh…
Lý Nhị Trụ ngẩng đầu, không ngờ nghe thấy giọng nói của Lỗ Anh từ một góc khác đang nhỏ dần. Nếu không phải hắn vô cùng quen Lỗ Anh thì có lẽ cũng nhận ra người đang vội vàng rời đi thế mà lại là Lỗ Anh.
Không đem tất cả thuộc tính để tăng điểm sức mạnh giống như Lý Nhị Trụ, có một vài điểm thuộc tính Lỗ Anh cộng vào điểm nhanh nhẹn, hắn ta không thể dễ dàng hòa đồng với mọi người như Lý Nhị Trụ để hỏi tin tức, vì vậy hắn ta chỉ có thể hỏi thông qua nghe lén để thăm dò tình hình.
Bởi vì độ nhanh nhẹn quá cao mà hắn lại vô cùng cẩn thận. Hầu như mỗi lần bước tới đều lặng yên không tiếng động.
Lý Nhị Trụ vẫn luôn nhìn bóng dáng của Lỗ Anh biến mất mới tiếp tục đi về phía trước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận