Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 809 -




“Đại nhân, Phạm giáo úy đã xảy ra chuyện!”
“Ngươi nói tình hình chi tiết đi.”
“Đại nhân, chúng ta cùng với Phạm giáo úy đi đến phủ Lâm Xuân, con đường rất kỳ quái, Phạm giáo úy nói muốn đi xem thử, liền mang theo người đi đến núi, đám người thuộc hạ ở một chỗ khác để chờ, kết quả không bao lâu, thế nhưng đối diện lại truyền đến tiếng cồng chiêng, đám người thuộc hạ lập tức chạy trốn, trong lúc đó có rất nhiều người tuần tra ở trên núi, hiển nhiên bọn họ đã phát hiện sự tồn của đám người Phạm giáo úy, thuộc hạ phát hiện không ổn liền lập tức trở về bẩm báo đại nhân.”
Thích Cố đi qua đi lại trong phòng, biểu tình trên mặt cũng càng ngày càng nghiêm túc.
Người bẩm báo nín thở tập trung, việc này rất trọng đại, hắn không dám phát biểu ý kiến, chỉ có thể chờ Thích Cố nói chuyện.
Một hồi lâu, Thích Cố mới dừng bước lại, quay đầu lại nhìn người đang quỳ trên mặt đất: “Khi tiếng chiêng vang lên, điều đó rất trọng đại, không thể nhẹ xem, việc này có biến động gì không?”
“Đại nhân dặn dò đám người thuộc hạ vẫn luôn để ở trong lòng, việc tiếng chiêng cũng chưa bao giờ biến động, cũng bởi vậy thuộc hạ không dám tùy tiện làm chủ việc này, cố ý trở về bẩm báo đại nhân.” Người ở dưới vội vàng nói, ngoài mặt hắn xác thật là suy nghĩ cặn kẽ mới gấp trở về báo cáo sự việc.
Thích Cố nhíu mày: “Phạm Trường Dũng người này vẫn luôn hành sự kín đáo, nếu không phải thật sự gặp việc khẩn cấp, tuyệt sẽ không gõ chiêng, hiện giờ huyện Tân Hà và huyện Thông Giang xảy ra chuyện, chỉ sợ phủ Lâm Xuân bên kia cũng lành ít dữ nhiều, nếu ta suy đoán không sai, chuyện Phạm Trường Dũng bị bắt chỉ sợ cũng có quan hệ với chuyện huyện Tân Hà huyện và huyện Thông Giang.”
“Đại nhân, chẳng lẽ là phía Nhân Vương?” Cấp dưới nhẹ giọng dò hỏi.
Thích Cố lắc đầu: “Tạm thời không biết, nhưng tuyệt không có thể xem nhẹ việc này, phủ Lâm Xuân xảy ra chuyện, người sau lưng có thể là Nhân Vương, cũng có thể là người của kinh thành, chúng ta cần phải ẩn nấp thân mình, ngươi lặng lẽ dẫn người vòng qua, tránh đi qua phạm vi phủ Lâm Xuân, đem thư của ta đưa đến kinh thành, cần phải tự mình đưa đến Quảng An Vương... Không đúng, ngươi phải nghĩ cách, liên hệ Lưu đại nhân, để Lưu đại nhân đưa tận tay hoàng thượng.”
Cấp dưới ngẩng đầu: “Đại nhân là hoài nghi Quảng An Vương sao?”
“Không nhất định,” Thích Cố lắc đầu, “Quảng An Vương là đệ đệ ruột của Hoàng Thượng, hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, quan hệ rất thân, nếu nói phản loạn, Quảng An Vương là người không có khả năng nhất trong số hoàng thân ở kinh thành, nhưng với tình hình hôm nay thì không rõ, cẩn thận cũng không sai, không sợ Quảng An Vương vô tình chỉ là người bên cạnh hắn có ý đồ khác, tin tức truyền ra ngoài cũng sẽ mang đến rất nhiều phiền toái, nếu không phải trong kinh thành có người nội ứng ngoại hợp, phủ Lâm Xuân tuyệt đối không thể sụp đổ nhanh như vậy.”
“Lời nói đại nhân đều rất đúng, thuộc hạ đi làm ngay.” Cấp dưới lập tức gật đầu đồng ý.
Thích Cố gật đầu, quay đầu lại đi đến bàn, chấm bút mực viết nhanh một phong thư, đem việc của huyện Tân Hà huyện và huyện Thông Giang, bao gồm cả việc của phủ Lâm Xuân, toàn bộ viết ra hết ở thư, chờ sau khi chữ viết khô, gấp thư kỹ càng lại bỏ vào phong thư, đem thư giao cho cấp dưới.
“Nhớ kỹ, nhất định phải đảm bảo nội dung trong thư, không thể để bất luận kẻ nào nhìn thấy, ngoại trừ Lưu đại nhân, bất luận kẻ nào tới tìm ngươi lấy thư, đều không thể đưa cho hắn.”
“Thuộc hạ đã rõ!” Cấp dưới đồng ý, giơ tay lên tiếp nhận thư từ trong tay Thích Cố, giấu vào trong ngực, lập tức xoay người đi ra ngoài.
Sau khi cấp dưới rời đi, Thích Cố ra khỏi phòng, nhìn con sống cách đó không xa không nhìn rõ biểu tình trên mặt suy nghĩ gì.
Hắn là thủ lĩnh đóng quân ở huyện Tân Hà, là tâm phúc của Quảng An Vương và của cả hoàng thượng, vì tầm quan trọng của huyện Tân Hà nên hắn vẫn luôn mang theo người cố thủ tại đây, một khi phủ Lâm Xuân phủ có biến, hắn lập tức có thể dẫn người đi tiếp ứng.
Kể từ đầu năm ngoái, người của Nhân Vương dần dần xuất hiện ở huyện Nhạc Vinh huyện và huyện Phúc Tuyền, khiến cho toàn bộ người dân ở phủ Lâm Xuân có chút hoảng sợ trong lòng, cũng may chỉ có vài xung đột nhỏ thôi, không có đại chiến.
Vào cuối năm nay, người của Nhân Vương rút lui khỏi huyện Nhạc Vinh huyện và huyện Phúc Tuyền, lo lắng cùng với đề phòng cuối cùng thì Thích Cố cũng nhẹ nhàng thở ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận