Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1001 -




Vệ Kiến Đình ngạc nhiên ngẩng đầu.
“Ta cuối cùng cũng phải thỏa hiệp, nhưng điều này không có nghĩa rằng ta chưa từng thử thay đổi, ” Bùi Phong Bình tiếp tục nói, trong nụ cười lại mang theo vài phần chua xót, “Thật sự có những chuyện chỉ dựa vào một hai người thì không thể thay đổi được, ngươi và ta đều đã từng có chí hướng lớn, cũng thật sự đã từng leo lên được một địa vị cao quý , nhưng vậy thì đã sao? Vấn đề của triều đình chính là nằm ở hoàng thượng, mà cũng không phải chỉ là của một mình hoàng, mà sớm đã thối nát từ trong gốc rễ rồi.”
Nói đến đây, hai người vừa hay lại đi đến trước cửa của một gian phòng học, bên trong đang ở thảo luận về vấn đề của chế độ quốc gia, thảo luận về ưu và nhược điểm của đế chế quân chủ chuyên quyền.
Vừa lúc Bùi Phong Bình vừa hoàn hồn lại, sự kinh ngạc trong ánh mắt của Vệ Kiến Đình lại trở nên mạnh mẽ hơn, hắn cẩn thận lắng nghe, càng nghe càng cảm thấy không thể tin được, cuối cùng lại lần nữa nhịn không được mà kinh ngạc thốt lên: “thành Thần Linh dạy học như thế này sao?”
Bùi Phong Bình mỉm cười gật đầu: “Đây là lớp chính trị căn bản nhất, nguyên căn của chính trị chính là tính đa dạng khách quan. Để học sinh có thêm nhiều hiểu biết về chính trị cũng không phải là một điều gì xấu, ngoài lớp chính trị, trường học còn có rất nhiều giáo trình khác, ví dụ như toán học, hoá học, địa lí, sinh học, có điều những lớp này sẽ được dạy với mức độ truyền thụ cao hơn.”
Hai người tiếp tục đi về phía trước, Bùi Phong Bình cũng nói cho Vệ Kiến Đình nghe rất nhiều chuyện về trường học, ví dụ như giáo dục ở trường học, các giáo trình dạy học, sự sắp xếp dành cho học sinh cũng như phương thức tuyển dụng của một số công xưởng ở thành Thần Linh.
Cuối cùng, Bùi Phong Bình nói một câu kết lại: “Ở nơi này, tất cả bá tánh đều bắt buộc phải biết chữ, biết chữ chính là nền móng cơ ở của cuộc sống ở thành Thần Linh, cho dù là người bốn năm mươi tuổi, cũng phải đến trường đọc sách học chữ, ban đầu ta cũng cho rằng chuyện này cũng không phải là quá cần thiết, nhưng bây giờ xem ra, những giáo trình căn nguyên này thật sự đã thay đổi cuộc sống của rất nhiều bá tánh so với trước đây.”
Vệ Kiến Đình giờ đây cũng không còn ý muốn khăng khăng giữ lại chính kiến của bản thân nữa, mà vẫn luôn nghiêm túc nghe lời nói Bùi Phong Bình, ánh mắt của hắn đôi lúc lại hướng vào bên trong phòng học, lúc lại hướng về đám học sinh ngoài sân chơi, đồng thời cũng hướng về những làn khói bếp nghi ngút phía trên kia.
Hai người hàn huyên trong chốc lát, Bùi Phong Bình liền nói hắn muốn đi phủ Ninh Ký quan sát, vừa hay Vệ Kiến Đình cũng muốn tìm hiểu thử về tình hình của phủ Ninh Ký khi vừa mới bị Thần Linh thành chiếm đóng, liền chủ động nói ra ý định muốn cùng đi theo.
Bùi Phong Bình tất nhiên cũng không có phản đối, mà còn chủ động đề đơn xin được mang theo Vệ Kính Đình đến phủ Ninh Ký.
Đoạn đường đi từ thành Thần Linh đến phủ Ninh Ký cũng đã được tu sửa hoàn chỉnh, con đường này còn được mọi người gọi là “Nhất hiệu tuyến chủ đạo”, ngoại trừ một phần đường vẫn đang được mở rộng, phần còn lại của con đường đã được thông xe hoàn toàn.
Đây cũng là Vệ Kiến Đình lần đầu tiên quang minh chính đại ngồi xe ngựa đi lại bên trong thành Thần Linh..
Xe ngựa đã đến “Nhất hiệu tuyến chủ đạo”, sau khi rời xa khu dân cư, tốc độ liền nhanh hơn không ít, nhưng dù vậy, xe ngựa vẫn chạy trơn tru trên đường mà không có bất kỳ va chạm nào trong suốt thời gian di chuyển.
Vệ Kiến Đình ngồi một lúc thì không nhịn được và vé rèm lên nhìn ra ngoài, lúc nhìn thấy đoạn đường phía dưới thì ánh mắt đã có vài phần kinh ngạc, lại ngoài dự đoán mà nhìn thấy một đoạn đường ray gỗ, cuối cùng nhịn không được mà lên tiếng hỏi: “Bùi lão tiên sinh à, nếu đã có một tuyến đường tốt như vậy rồi, tại sao lại phải tu sửa đường ray gỗ nữa?”
Bùi Phong Bình ngồi đối diện với Vệ Kiến Đình, cả hai vừa hay cách nhau một cái cửa sổ, hắn cũng vén rèm cửa sổ lên nhìn ra ngoài, nhìn từ phía bên này thì lại không có đường ray nào cả, nhưng lại có thể nhìn thấy được một con đường rộng hơn họ tưởng tượng rất nhiều.
Chỉ là trong khoảng thời gian vém rèm lên, liền nhìn thấy được rất nhiều cỗ xe ngựa khác lướt qua rất nhanh, những xe đi lên hay đi xuống đều đã có khoảng đường riêng cho mình, chỉ cần giữ vững tốc độ tiến về phía trước, thì sẽ không xảy ra va chạm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận