Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 59 -




Quả nhiên, sau khi nàng nói xong, tia sáng mới lại xuất hiện trong ánh mắt của dân làng.
Điền Đường tiếp tục nói: "Sở dĩ thần nữa nguyện ý trợ giúp thôn Điền gia, là bởi vì thôn dân thôn Điền gia cần cù trước sau như một, chỉ có người thật sự cần cù mới có thể được thần nữ yêu thích, loại nhà gỗ này xuất hiện, ý nghĩa thần nữ nguyện ý cho mọi người một cơ hội, để mọi người trở thành thôn dân thôn Điền gia.”
“Trước khi thần nữ xuất hiện, mọi người cũng vẫn luôn phải vất vả cần cù cày cấy, dựa vào trời ăn cơm, hôm nay thần nữ giáng lâm, những vất vả của chúng ta có thể có được càng nhiều hồi báo."
"Chỉ là muốn mọi người cần cù cày cấy mà thôi, chư vị chẳng lẽ ngay cả vậy đều làm không được sao?"
Nàng đứng trước mọi người, từng câu từng chữ thuật lại ưu khuyết trong đó.
Khi tâm tình của thôn dân bắt đầu trở nên kích động, nàng lại nói ra một câu cuối cùng.
"Mọi người có nguyện ý trở thành thôn dân thôn Điền gia hay không?"
Câu này vừa nói ra, hầu như chỉ là trong nháy mắt, tất cả mọi người đều hắng giọng hô to: "Nguyện ý!!!"
"Chúng ta nguyện ý!!"
"Chúng ta nguyện ý trở thành thôn dân của thôn Điền gia!!"
"Chúng ta chính là thôn dân thôn Điền gia!!"
Giờ khắc này, sâu trong nội tâm tất cả mọi người đều có tín ngưỡng, thứ bọn họ tín ngưỡng cũng không phải là hoàng quyền xa xôi, chỉ đơn giản là "thôn Điền gia", sau khi bọn họ có sự trung thành với thôn Điền gia, những người này mới thật sự coi mình là thôn dân của thôn Điền gia.
Từ lúc đưa ra quyết định này, bọn họ cũng kiên định rằng tương lai của mình nên đứng ở lập trường nào.
Những người này, sẽ là "tiếng nói" quan trọng nhất sau khi thôn Điền gia dần dần mở rộng trong tương lai.
Sau khi xác nhận, nhóm thôn dân đầu tiên vào nhà gỗ.
Sắp xếp chỗ ở trong mười tòa nhà gỗ xây dựng lần này chủ yếu lấy gia đình làm đơn vị, lấy ý nguyện của thôn dân làm chủ, nếu muốn ở nhà gỗ có thể xếp hàng, không muốn vào ở, cũng có thể lựa chọn nơi thích hợp trong thôn.
Ưu thế lựa chọn cách sau chính là những thôn dân này đến nay vẫn chưa về, có thể là dữ nhiều lành ít, điểm tốt lớn nhất khi thôn dân mới tới lựa chọn vào ở những phòng này có lẽ là có thể sở hữu mãi mãi.
Nếu thật sự không được, chờ sau khi thôn dân cũ trở về, lại dọn đến nhà gỗ cũng không muộn.
Những lời Điền Đường nói, quả thật làm cho đại đa số thôn dân càng tán thành đối với thôn Điền gia, nhưng tiền thuê nhà mỗi tháng 30 đồng, thậm chí tiền mua nhà một lần mất 3 lượng bạc, đối với các thôn dân mà nói vẫn là một khoản gánh nặng không nhỏ.
Cuối cùng xác nhận tổng cộng có 8 hộ gia nhập thôn Điền gia, trong đó 6 hộ là người mang theo gia đình đến thôn Điền gia, mấy hộ này giống nhau ở chỗ mỗi một hộ ít nhất đều có trên 4 người, nhiều nhất có 6 người, nhiều người, thì kiếm được nhiều tiền, gánh vác tiền thuê nhà mỗi tháng 30 đồng cũng không thành vấn đề.
Còn có hai hộ, một hộ là Vương Tú Tú cùng hai nữ nhi của nàng, chính là ba mẫu tử lúc đầu Điền Đường gặp được ở trên trấn, nhà này chỉ có một mình Vương Tú Tú kiếm tiền, nhưng nàng vẫn lựa chọn vào ở nhà gỗ, nguyên nhân là nàng cảm thấy nhà gỗ an toàn hơn.
Còn có một hộ là Lý Nhị Trụ, hắn ở một mình, về phần nguyên nhân, mọi người suy đoán chắc là ở nhà gỗ nửa năm thì không tốn tiền, hắn dự định ở trước rồi nói sau.
Mặc kệ là nguyên nhân gì, Điền Đường cũng không xua đuổi.
Về phần hai căn nhà gỗ còn lại, nàng còn chưa nói, đám người Điền Cúc Hoa đã tìm tới nàng, tỏ vẻ muốn vào ở, hai căn nhà gỗ, một căn ở bốn người, một căn ở ba người, trung bình hai người một phòng, một phòng duy nhất để cho Điền Đường ở.
Cứ như vậy, toàn bộ mười căn nhà gỗ đã xác nhận xong chủ nhân.
Xế chiều ngày xác nhận vào ở, các thôn dân liền bắt đầu chuyển đồ vào nhà gỗ.
Điền Đường cố ý lấy ra mười cây pháo hoa được tặng lúc trước từ trong kho hàng, trước cửa mỗi một căn nhà gỗ đều để một cây, đốt cùng một lúc.
Trong nháy mắt pháo hoa được đốt, trên mặt mọi người đều lộ ra nụ cười hạnh phúc.
Thôn Điền gia bước sang một trang mới, sự khởi đầu hoàn toàn tốt đẹp.


Bạn cần đăng nhập để bình luận