Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 366 -




Trước mắt chính là cơ hội của hắn.
Lại là vài ngày sau, Từ Triết chính thức lên tiểu học, cũng một lần nữa trở lại huyện Khê Lâm, đứng ở trước mặt Điền Đường.
“Thần sứ đại nhân.”
Lần này gặp lại, tâm tình của Từ Triết hoàn toàn khác với trước đó.
“Hiện tại ngươi có hoàn toàn nguyện ý giúp ta làm việc hay không?”
Điền Đường cười nhìn hắn.
“Thần sứ đại nhân cứ việc phân phó, thuộc hạ nhất định dốc hết toàn lực vì người.”
Từ Triết siết chặt tay thành quyền.
Điền Đường đi tới trước mặt hắn: "Ngươi đừng khẩn trương, không phải ta sẽ nhờ ngươi đi làm những chuyện khiến ngươi cảm thấy khó xử, chỉ là ngươi quen thuộc với huyện Khê Lâm hơn chúng ta, dân chúng của huyện Khê Lâm cũng sẽ quen thuộc với ngươi hơn, nếu như ngươi mở miệng, dân chúng của huyện Khê Lâm có lẽ càng nguyện ý đi tới trấn Thần Linh hơn."
Từ Triết bỗng dưng ngẩng đầu lên, hắn nhất thời cảm thấy nghẹn lời, do dự hồi lâu rồi mới hỏi: “Tất cả mọi người đều sẽ được đưa tới trấn Thần Linh sao?”
Từ Triết đột nhiên lớn tiếng nói, trong mắt hắn cũng xuất hiện một vài giọt lệ, hai đầu gối của hắn cũng đã mềm nhũn, "Thần sứ đại nhân nhân từ, thuộc hạ nhất định sẽ không làm trái sứ mệnh của mình, ta cũng tuyệt đối sẽ không bao giờ làm phụ lòng của Thần sứ đại nhân!"
[Chúc mừng người chơi, độ trung thành của cư dân Từ Triết thuộc trấn nhỏ đối với người chơi đạt tới 100%, ban thưởng bạc * 200 lượng, điểm năng lực * 3, giá trị danh vọng +1]
Nhanh như vậy sao?
Thông báo đột nhiên xuất hiện khiến Điền Đường có chút giật mình, nàng nhịn không được liền cúi đầu nhìn Từ Triết.
Trước mắt độ trung thành đã đạt tới 100%, mấy người này tất nhiên đều có nguyên nhân riêng khi đạt đến mức độ này, Lỗ Anh thì vì sự hiếu thuận, Lâm Thành Phúc là thông minh, đầu cơ, khéo léo, Đại Niên thì do nhìn thấy được khu an toàn của huyện Khê Lâm nên đã hoàn toàn tin phục, Ứng Liên là bởi vì muốn có được một chỗ đứng vững chắc.
Mà Từ Triết, có thể là bởi vì dân chúng.
Điền Đường nở nụ cười: "Ừ, dân chúng của huyện Khê Lâm đều sẽ giao lại cho ngươi, ta tin rằng đối với ngươi mà nói, chuyện này cũng không phải là khó."
Từ Triết cúi đầu: "Vâng, thuộc hạ sẽ đi sắp xếp."
Sau khi Từ Triết xoay người đi ra cửa, Điền Đường gọi Lâm Thành Phúc đi vào, sau đó nàng còn cố ý nói với hắn về chuyện của Từ Triết.
Lâm Thành Phúc cũng rất kinh ngạc: "Hắn sao lại đột nhiên thay đổi tính tình rồi?"
Điền Đường nói lại những chuyện đã xảy ra cho Lâm Thành Phúc biết: "Hắn có tâm, tâm tư của hắn cũng đặt ở trên người của dân chúng, chuyện này cũng là chuyện tốt, mấy ngày nay ngươi cùng với hắn ở chung nhiều hơn đi, sau đó cũng tìm hiểu thêm về hắn một chút, lại quyết định sắp xếp thuộc tính cho hắn."
"Được."
Lâm Thành Phúc gật đầu đồng ý, lúc ngẩng đầu đột nhiên nhớ tới cái gì đó, hắn nhất thời liền bật cười, “Nếu Lý Nhị Trụ biết chuyện này, chỉ sợ rằng hắn sẽ lại muốn nháo.”
Điền Đường bất đắc dĩ: “Ta ngược lại cũng không hề hoài nghi về độ trung thành của hắn.”
Lâm Thành Phúc nở nụ cười: “Là chính hắn không chịu thay đổi, hắn cũng nên tự mình giác ngộ mọi chuyện.”
Điền Đường cũng cảm thấy là như vậy, độ trung thành trăm phần trăm mà nói thật ra cũng rất đơn giản, Lâm Thành Phúc thậm chí có thể thông qua điều chỉnh tâm tình của mình để có thể đạt tới, nhưng kỳ thật tình huống của mỗi người vẫn không thể nào giống nhau được.
Lý Nhị Trụ cũng có nguyên do đặc thù thuộc về hắn, mới vẫn kẹt ở vị trí như hiện tại.
Chẳng qua chuyện này cần Lý Nhị Trụ tự mình suy nghĩ thật thấu đáo, chính hắn cũng không thể nghĩ thông suốt, người khác nói như thế nào cũng đều vô dụng.
Điền Đường cũng chỉ có thể tạm thời đem chuyện này đặt sang một bên.
Vài ngày sau, Từ Triết bắt đầu công việc của mình. Không thể không nói, Từ Triết quả thật thích hợp xử lý chuyện của huyện Khê Lâm hơn những người khác, dưới động tác của hắn, dân chúng của huyện Khê Lâm cứ cách vài ngày sẽ có thêm một nhóm người mang theo hành lý rời đi, họ đã mang theo toàn bộ người nhà của mình đi đến trấn Thần Linh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận