Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1182 -




Chương 1182:
Hắn từng đảm nhiệm chức Hình Bộ thị lang, mặc dù đã sớm từ quan nhiều năm nhưng nếu triều đình đến tra tất nhiên sẽ tra ra chuyện của hắn, đến lúc đó nếu triều đình biết hắn đến thành Thần Linh, sợ là sẽ liên lụy đến người nhà của hắn và thôn dân nơi này.
Đối với Bào Tử Thời mà nói, nếu có cơ hội có thể hoàn thành khát vọng, quả thật hắn có thể dùng cả đời để theo đuổi, nhưng cùng lúc đó hắn cũng không thể không chịu trách nhiệm với người bên cạnh, nếu ngay cả người bên cạnh cũng không bảo vệ được thì hắn hoàn thành khát vọng còn có ý nghĩa gì.
Bùi Phong Bình có suy nghĩ giống với Bào Tử Thời, lại từng cùng làm quan trong triều nên nhanh chóng hiểu được nguyên nhân do dự của Bào Tử Thời, cười nói: "Nếu Bào đại nhân đồng ý, đương nhiên có thể mang theo người nhà của Bào đại nhân và bá tánh nơi này cùng đi."
Bào Tử Thời bỗng dưng ngẩng đầu: "Thật sao? Nhiều người như vậy có thể đi cùng nhau sao?"
"Đương nhiên là thật." Bùi Phong Bình gật đầu: "Trên thực tế, cho dù Bào đại nhân không muốn vất vả, Bùi mỗ cũng vẫn muốn mang Bào đại nhân đi cùng, hiện giờ triều đình hỗn loạn, sau khi tin tức của thành Thần Linh được công khai, nhất định triều đình sẽ lại chiêu mộ binh lính bốn phía, đến lúc đó nơi này có thể sẽ bị ảnh hưởng, Bùi mỗ nguyện lấy nhân cách bảo đảm, lời vừa rồi tuyệt không có nửa câu giả dối."
"Lời Bùi đại nhân nói đương nhiên không thể nào là giả." Bào Tử Thời đứng dậy, lui về phía sau từng bước, cúi đầu thật sâu với Bùi Phong Bình: "Đa tạ Bùi đại nhân nguyện ý lưu một con đường sống, sau này hạ quan nhất định sẽ nghe lời Bùi đại nhân, vì Bùi đại nhân như thiên lôi sai đâu đánh đó."
Lời này vừa ra, người ở đây đều hiểu được ý tứ của hắn.
Bào phu nhân đứng dậy, nhìn hai người, thấp giọng nói: "Ta đi thu dọn đồ đạc."
"Bùi đại nhân, hai nhi tử của hạ quan còn đang ở trên trấn, sợ là cần một ít thời gian, cho phép hạ quan đi lên trấn một chuyến đón bọn chúng về nhà, sau đó sẽ cùng Bùi đại nhân đi đến thành Thần Linh." Bào Tử Thời nói.
Bùi Phong Bình gật đầu, ngẩng đầu nhìn Lý Nhị Trụ đang canh giữ ở cửa, vừa lúc Lý Nhị Trụ quay đầu, trực tiếp nói: "Nhị Trụ, ngươi đi cùng Bào đại nhân, cần phải cẩn thận, bảo vệ Bào đại nhân cho tốt."
"Rõ" Lý Nhị Trụ chắp tay: "Bào đại nhân, chúng ta ngồi xe ngựa đi, nếu Bào đại nhân đồng ý, có thể mang theo gia quyến của nhi tử đi cùng, chúng ta cùng nhau đi thành Thần Linh."
"Có thể chứ? Điều động nhiều người như vậy, sẽ không gây chú ý?" Bào Tử Thời động lòng, lại vẫn không thể tin còn có thể làm như vậy.
"Đương nhiên có thể, chúng ta không đi đường lúc đầu, từ nơi này đi về phía Tây có một cánh rừng, chúng ta xuyên qua rừng, chỉ cần hai ngày sẽ đến được phủ Ninh Ký, hiện giờ triều đình vẫn luôn phái người đi thám thính tin tức của thành Thần Linh, ốc còn không mang nổi mình ốc, sẽ không có thời gian phụ trách mấy việc nhỏ này, chờ bọn họ phản ứng lại thì người của chúng ta đã chuyển đi rồi." Lý Nhị Trụ thuận miệng nói.
Những điều hắn nói là sự thật nhưng cũng không phải do bản thân hắn nhận ra, mà là lúc trước Bùi Phong Bình cố ý phân tích qua.
Bùi Phong Bình tự mình tìm đến Bào Tử Thời, cũng đã chuẩn bị đầy đủ, bao gồm tình huống đại khái của nơi này, khả năng họ bị phát hiện,... đều đã tính đến, tìm được một con đường thích hợp nhất với tình huống trước mắt của bọn họ, qua lại cũng sẽ không khiến cho quá nhiều người chú ý.
Lý Nhị Trụ nói chuyện với Bào Tử Thời, đưa hắn lên xe ngựa rồi đánh xe ngựa đi lên trấn.
Với thân phận trước đây của Bào Tử Thời, nếu hắn không từ quan, cho dù lúc này lui về ở ẩn cũng sẽ có địa vị tốt, đương nhiên tôn tử của hắn cũng có thể có được một cuộc sống tốt.
Nhưng tới bây giờ, hai phu thê Bào Tử Thời làm việc trong thôn trang, mặc dù hai nhi tử của hắn đang ở trên trấn nhưng cũng chỉ giúp việc cho người ta, làm mấy chuyện vụn vặt, miễn cưỡng sống tạm qua ngày.
không phải bọn họ không có trình độ, chỉ là tình huống của Bào Tử Thời quá mức đặc thù, nếu hai nhi tử của hắn vào triều làm quan, chỉ sợ ngay cả chắn bằng cơ bản nhất cũng không có được, thậm chí có thể bởi vì hắn mà sẽ phải chịu một ít thương tổn.
Khi đang trên đường, Bào Tử Thời không nhịn được ngồi ở ngoài xe ngựa nói chuyện với Lý Nhị Trụ.
"Là ta có lỗi với bọn họ, nếu ta có thể làm tốt hơn một chút, có lẽ chúng có thể sống thoải mái hơn, hiện tại thì tốt rồi, bây giờ có cơ hội như vậy, ta cũng có thể bù đắp những thương tổn đã mang đến cho chúng."

Bạn cần đăng nhập để bình luận