Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 748 -




“Có lý, chẳng phải chỉ là một kỳ thi thôi sao, ta không tin ta thi không lại học sinh lớp bình thường.”
“Vẫn còn một chuyện nữa, nhóm học sinh đầu tiên thi đỗ vào trường trung học có lão sư là thần sứ đại nhân, những người này cũng được xem như là học sinh của thần sứ đại nhân, cơ hội thế này thật sự hiếm có.”
“Đúng thế, cơ hội thần sứ đại nhân làm lão sư không nhiều, ta rất thích nghe thần sứ đại nhân giảng bài, trước đây còn luôn trông ngóng khi nào nàng mới có thể tới dạy, hiện tại có cơ hội này ta nhất định tranh đoạt cùng các ngươi!”
Nói xong người này liền chạy về hướng phòng học.
Dư lại mọi người chớp mắt sững người rồi cũng mau chóng cùng nhau chạy theo về hướng lớp học.
Để lại Trang Vũ cùng Bạch Phục Linh liếc mắt nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương nổi tinh thần cạnh tranh mãnh liệt.
“Trong 10 vị trí đó nhất định có ta.”
“Cũng nhất định có cả ta!” Bạch Phục Linh lập tức nói.
Nói xong, hai người lại nhìn nhau, đồng thời đi về phía lớp học.
Sau khi thông báo kỳ thi tuyển sinh vào trung học được bông bố, bị ảnh hưởng lớn nhất là học sinh của lớp chuyên, còn học sinh của những lớp bình thường cũng không bị ảnh hưởng nhiều, nhưng dù có là vậy thì tên của Điền Đường xuất hiện trong danh sách lão sư đã gây chú ý rất lớn với bá tánh, trở thành chủ đề quan tâm bàn tán trong suốt một khoảng thời gian dài.
Ngay cả bản thân Điền Đường cũng không chỉ một lần nghe mọi người thảo luận về vấn đề này.
Vài người cũng hỏi tại sao Du Ninh không có tên trong danh sách lão sư.
Điền Đường giải thích rằng Du Ninh chỉ phụ trách tiểu học thôi đã rất mệt mỏi, học sinh trung học không nhiều nên không muốn để Du Ninh tốn thêm thời gian xử lý, vừa lúc nàng ở trấn Thần Linh không có việc gì nên tạm thời tới làm lão sư, chờ thêm một thời gian số lượng học sinh nhiều lên lại một lần nữa sắp xếp công việc dạy học.
Lý do như vậy bá tánh bình thường cũng dễ dàng nhận ra.
Còn nguyên nhân thật sự thì thật sự khó nói.
Điền Đường chỉ có thể hy vọng hệ thống mau chóng đưa lão sư tới đây, để nàng có thể sớm thoát khỏi nhiệm vụ dạy học nặng nề.
Tại lúc bá tánh bình thường cùng học sinh cuối cấp đang nỗ lực hết mình thì kỳ thi lên trung học cũng diễn ra như dự kiến.
Kỳ thi này tất nhiên vẫn là nội dung của tiểu học, yêu cầu thành tích thi cuối cùng mỗi môn phải trên 90 điểm, lão sư chấm bài là Du Ninh.
Có hơn 130 người đăng ký tham gia thi, những người này được chia thành năm phòng để thi, số lượng thí sinh ở mỗi phòng là hơn 20 người.
Trong khi học sinh làm bài thi, Điền Đường vẫn ở trong văn phòng chuẩn bị những thứ cần thiết cho lớp học.
Lần này ngoại trừ Điền Đường, các lão sư trung học đều ở ngoài luống cuống tay chân, đám người Triệu Đồ cũng rất hoảng loạn.
Lý do chủ yếu khiến bọn họ nguyện ý làm lão sư là vì họ có thể tiếp cận với nhiều tri thức hơn, hơn nữa để nhanh chóng hòa vào bầu không khí học tập tại trấn Thần Linh, chẳng qua kinh nghiệm giảng dạy của họ không nhiều nên khoảng thời gian này họ đều khắc khổ học tập, không chỉ có kiến thức học ở trên lớp mà còn học làm sao để trở thành một lão sư tốt.
Ngược lại trạng thái của Bùi Phong Bình bình tĩnh hơn nhiều, dù sao hắn không chỉ có kinh nghiệm làm lão sư nhiều năm mà còn có kinh nghiệm làm lão sư một khoảng thời gian sau khi tới trấn Thần Linh, lúc này chẳng qua là mang nhiệm vụ dạy học từ tiểu học tới trung học mà thôi, hắn làm quen rất dễ dàng.
Kỳ thi lên trung học chỉ kéo dài một ngày, kết thúc vào đêm muộn, Du Ninh mang tất cả bài thi tới trước bàn làm việc của nàng rồi chấm bài như bay.

Điền Đường ngồi cách đó không xa, mỗi lần nàng soạn xong vài giáo án và ngẩng đầu lên đều có thể thấy Du Ninh đang cần mẫn chấm bài, tốc độ chấm thật sự rất kinh người.
Mặc dù nàng ấy vốn dĩ không phải con người.
Có lẽ bị trạng thái của Du Ninh khích lệ, sau đó Điền Đường ghi chép nghiêm túc hơn, ngoại trừ đôi khi ngáp một cái ra thì mọi thứ đều bình thường.
Chẳng qua sau khi ngáp một lần nữa, Điền Đường đã ghé lên bàn ngủ quên.
Tới khi nàng tỉnh lại thì đã là sáng hôm sau.
Lúc này Điền Đường không còn ghé vào bàn nữa mà là nằm trên ghế, trên người đắp một tấm chăn mỏng.
“Tỉnh rồi? Xem ra khoảng thời gian này ngươi thật sự rất mệt mỏi, tối qua ngươi vừa gục xuống bàn liền ngủ.” Du Ninh từ bên ngoài đi vào, đưa bánh bao trong bao giấy cho Điền Đường rồi lại rót cho nàng một cốc nước ấm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận