Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 755 -




“Không có,” Điền Đường không chút do dự lắc đầu, “Sau khi nghe rõ lựa chọn, ta đã biết trong lòng mình nên lựa chọn gì, ngoại trừ ngươi ra, không còn lựa chọn nào khác.”
“Có thêm một NPC nữa không phải tốt hơn sao?” Du Ninh thấp giọng nói ánh mắt rơi trên người Điền Đường, “Du Ý cùng Du Giang rất tốt, với tính cách của ngươi, cho dù là NPC mới tới, ngươi cũng có thể dễ dàng ở chung với họ.”
"Nhưng nếu như vậy, ngươi sẽ luôn bị “hạn chế”, không phải sao?” Điền Đường nghiêm túc nói, kéo ghế lại gần Du Ninh, ngồi trước mặt nàng , ngẩng đầu nhìn nàng ta nói “Học tập là năng lực của con người, ta không biết các ngươi là người như thế nào, nhưng nếu đời này ngươi bị kiến thức tiểu học trói buộc, ngươi sẽ cảm thấy rất khó chịu phải không?”
“Làm sao ngươi biết ta sẽ thấy khó chịu?” Du Ninh mỉm cười, “Ta chỉ là một người máy mà thôi, ngươi nên biết, tất cả tình cảm chỉ là được mô phỏng ra, không phải là cảm xúc thật của con người, có lẽ ta căn bản không hiểu được ngươi làm vậy là có mục đích gì.”
“Là như vậy…” Điền Đường giơ tay gãi gãi mặt, ngượng ngùng nói, “Vậy coi như đây là ý nguyện của ta đi.”
Du Ninh nhìn sắc mặt biến đổi của Điền Đường Cong ngón tay nhẹ nhàng gõ vào trán của Điền Đường, cười khẽ trêu chọc, “Ngươi cảm thấy công việc của ta còn chưa đủ bận đúng không?”
“Không có việc gì, ta tuyển thêm lão sư cho ngươi”, Điền Đường lập tức che trán cười nói “Ngươi là hiệu trưởng mà, là một vị lão sư chân chính đầu tiên, chỉ cần ngươi dạy học sinh phía dưới thành tài, ngươi liền có thể hưởng thụ, ta chỉ nghĩ, cho dù ngươi là người máy, không thể hiểu được tình cảm của con người, vậy có phải nếu như cứ thỉnh thoảng ta lại cho nguơi học một kiến thức cao hơn, để ngươi có thể cảm nhận được niềm vui khi chìm đắm trong trong học tập và kiến thức mới như một con người?”
Điền Đường quả thật không biết Du Ninh nghĩ gì, nhưng nàng biết nếu như có loại ràng buộc như vậy ở trên người nàng, khiến nàng chỉ có thể học được một số tri thức mà không thể học được kiến thức mới, nàng sẽ cảm thấy trong lòng rất đau khổ.
Dù sao bất kể là NPC mới hay truyền đạt kiến thức mới cho Du Ninh, trấn Thần Linh có thể có một vị lão sư trung học không phải sao, vậy tại sao không tập trung tất cả kiến thức cho Du Ninh?
Nàng không thay đổi được “xuất thân” của Du Ninh, nhưng nàng có thể thay đổi “tương lai” của Du Ninh, cho dù “tương lai” này đối với Du Ninh mà nói cũng không có ý nghĩa gì lớn, nhưng hẳn là sẽ tốt hơn một chút so với không có “tương lai” này.
“Chỉ cần khá hơn một chút là đủ rồi,” Điền Đường nhìn Du Ninh cười híp mắt, “Du lão sư, bây giờ ngài có cảm thấy tri thức trong đầu đang dâng trào không? Có cảm thấy cả người giống như đang thăng hoa không”
Du Ninh vốn còn muốn trêu chọc một chút, nhưng nhìn thấy nụ cười trên mặt Điền Đường, nàng ta trịnh trọng gật gật đầu: “Ừm, ta cảm nhận được, cảm ơn ngươi, ta rất thích món quà này.”
“Thật sao?” Điền Đường kinh ngạc nhìn Du Ninh.
“Thật sự.” Du Ninh lại gật đầu, trên mặt mang theo nụ cười, “Ta rất vui vì ngươi đã suy nghĩ cho ta, công việc dạy học ở trấn Thần Linh đối với ta không khó, nhưng có thể học được kiến thức mới thực sự khiến ta cảm thấy rất cao hứng.”
Du Ninh cũng từng cho rằng mình sẽ không có cảm giác, nhưng khi nhìn Điền Đường tươi cười giới thiệu cho nàng những thứ này, trong lòng nàng dường như cũng có một số cảm xúc, giống như là loại cảm xúc được mô phỏng, cũng giống như đây là những cảm xúc thuộc về nàng.
Nhưng cảm giác này đối với nàng không tệ lắm.
Có lẽ đây là cảm giác hạnh phúc.
“Vậy việc ở trường học này giao cho Du lão sư, ta phải đi xử lý một số việc ở khu mỏ.” Điền Đường ngay lập tức nói, xoay người muốn đi ra ngoài.
Khi nàng chuẩn bị rời đi, Du Ninh bỗng hô một tiếng: “Quay lại.”
Điền Đường yên lặng quay đầu lại.
Du Ninh cầm một quyển giáo án từ trên bàn, đưa cho Điền Đường, ôn hòa nói: “Làm cho đến nơi đến chốn, ít nhất cũng phải dạy bọn học xong một kỳ, cũng không uổng phí giáo án mà ngươi vất vả chuẩn bị.”
Trong lòng Điền Đường hơi xúc động.
Trong khoảng thời gian này nàng đã dạy những học sinh này, lúc đó bắt đầu với tâm trạng gượng ép, nhưng sau một thời gian dài, nàng cũng nảy sinh cảm tình đối với những học sinh này, cứ hoàn toàn bỏ mặc như vậy, hình như cũng có một chút luyến tiếc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận