Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 497 -




Nhưng đối với binh lính đứng trên chiến trường mà nói, nếu để cho bọn họ lựa chọn, bọn họ có lẽ cũng không muốn xuất hiện ở trên chiến trường tàn khốc như vậy.
Sau khi bánh nén khô xuất hiện, Điền Đường liền do dự rốt cuộc có nên đưa bánh nén khô tới thị trường của dân chúng hay không, cho nên khi Lâm Thành Phúc viết thư gửi tới, nàng mới có thể nhanh chóng đưa ra quyết định như vậy.
Cũng may thành quả cuối cùng lại rất tốt.
Ngân lượng cũng chỉ đứng thứ hai, trọng điểm vẫn là [giá trị cảm tạ của dân chúng], không phải nói những giá trị cảm tạ này có thể dùng để đổi vật tư, mà là khi những giá trị cảm tạ này xuất hiện, nó có nghĩa rằng có rất nhiều dân chúng đã thực sự nhận được lòng tốt này của nàng.
Nghĩ như vậy, Điền Đường lại chọn vào thương thành.
Nàng cũng đã nghĩ ra thứ mà mình muốn mua bằng giá trị cảm tạ.
Nàng mang theo mục tiêu rồi bấm chọn vào thương thành, Điền Đường cũng nhanh chóng tìm được thứ mà nàng muốn tìm.
Bánh nén khô, giá gốc cũng chỉ có 2 điểm giá trị cảm tạ, hiện tại được giảm 30%, chỉ cần 0,6 điểm giá trị cảm tạ là có thể mua được một cái.
Điền Đường nhìn về phía giá trị cảm tạ ở góc dưới bên phải thương thành, nàng cũng phát hiện ra giá trị này đã tăng lên ngoài ý muốn.
Nàng nhớ lúc trước sau khi mua quầy giao dịch, hẳn chỉ còn lại 5000 giá trị cảm tạ mới đúng, không nghĩ tới bây giờ giá trị cũng đã tăng lên thành 5024.
Ngay lúc này, nàng lại thấy giá trị cảm tạ lại tăng lên một chút, biến thành 5025.
Nói cách khác, sau khi thương thành cảm tạ này xuất hiện, giá trị cảm tạ sẽ không đổi mới ở số nguyên lớn, mà chỉ cần đạt tới 1, sẽ tự động tăng lên.
Điền Đường mím môi, nàng đột nhiên có cảm giác mình đã có một đám cu li nhỏ đang giúp đỡ làm việc, tuy rằng bọn họ không hề biết đến chuyện giá trị cảm tạ sẽ có ý nghĩa như thế nào, nhưng lại rất cẩn trọng giúp nàng kiếm tiền nhỏ.
Bọn họ đều vất vả như vậy, vậy thì phát cho bọn họ nhiều phúc lợi hơn một chút đi.
Điền Đường cười rồi mở giao diện mua bánh nén khô, tranh thủ còn ở thời gian giảm giá cuối cùng, nàng đã lựa chọn đem toàn bộ giá trị cảm tạ còn lại đều đổi thành bánh nén khô.
Tổng cộng là 8375 phần bánh nén khô, đủ cho 1000 người, mỗi người mua 8 phần bánh nén khô, nếu một phần bánh nén khô có thể ăn trong 2 ngày, thì ăn trong 16 ngày cũng không thành vấn đề, có thể chống đỡ được nửa tháng, áp lực lương thực ở trong nhà cũng sẽ giảm xuống rất nhiều.
Sau khi mua xong bánh nén khô, Điền Đường liền mở kho hàng ra, rồi nhìn vào năm vạn cân thịt khô ở trong kho.
Lúc trước nàng đã chia hơn trăm cân thịt khô cho Lâu Đồng Nghĩa, để cho hắn thêm vào cơm canh của dân chúng ở huyện Dương Nam, nếu cứ mãi là khoai lang, khoai tây cùng với cải trắng, cái này cũng có chút giống ăn chay, chỉ sợ dinh dưỡng cho bọn họ hấp thụ cũng không đủ.
Lần này lại mở ra, nàng đã dự định phân phát thêm thịt khô đi.
Nhờ vậy mà nàng đã phát hiện ra, nếu so sánh với năm vạn tấn bánh nén khô lúc trước, năm vạn cân thịt khô lần này thật sự quá là ít, nàng có cảm giác tùy tiện chia cho vài chỗ là có thể chia hết.
Thịt khô cũng giống như bánh nén khô vậy, nổi tiếng là dễ bảo quản, cho nên Điền Đường chủ yếu dùng chúng ở những nơi cần dùng, ví dụ như Lý Nhị Trụ phụ trách nằm vùng ở phủ Lâm Xuân, hoặc là Lâm Thành Phúc vì đủ loại nguyên nhân mà đi công tác ở bên ngoài, khi ra ngoài, thức ăn khẳng định cũng kém hơn ở trấn Thần Linh, Điền Đường làm thần sứ, dù sao cũng phải chiếu cố chăm sóc nhiều hơn cho bọn họ.
Cứ như vậy, nàng cũng chỉ đặt một phần thịt khô nhỏ ở thị trường giao dịch của trấn Thần Linh mà thôi, nhiều lắm cũng chỉ là giải quyết một chút nhu cầu ăn uống của bọn họ.
Dù sao số lượng thịt khô lần này cũng khá ít, chỉ có khoảng 5 vạn cân mà thôi, mà trấn Thần Linh có mấy ngàn người, nếu để toàn bộ cho trấn Thần Linh, thì mỗi người nếu mua 10 cân thịt khô liền có thể bán hết, số lượng này thật sự là không nhiều lắm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận