Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1453 -




Tay Dung Dật dừng ở thành ly, nhẹ nhàng đụng vào đánh: “Không chỉ là chuyện thiên hạ này.”
Nói xong, hắn nhìn về phía Điền Đường: “Ban đầu bại bởi ngươi, thời điểm đó không thể không rời đi, trong lòng ta xác thật sẽ có một ít khó chịu, rốt cuộc từ nhỏ đến lớn, những gì ta chứng kiến và nghe được, đều là Tần gia có được hoàng thất, thiên hạ của Tần gia, kết quả đột nhiên có một ngày, ta mất đi toàn bộ.”
Lời này nói ra, Điền Đường ngồi ở đối diện hoàn toàn không biết nên nói tiếp như thế nào, nàng chỉ có thể lẳng lặng mà nhìn Dung Dật, chờ hắn nói ra câu kế tiếp.
“Trước kia ta liền phát hiện, ngươi cùng với tất cả mọi người ta đã thấy không giống nhau, ngươi là độc nhất vô nhị, tồn tại đặc thù.” Dung Dật nhàn nhạt nói, tựa hồ là ở khích lệ, nhưng lời hắn nói lại không có chút tình cảm mãnh liệt nào cả, giống như chỉ là tự thuật lại sự thật.
Sau khi nói xong, Dung Dật nhìn đám tiểu hài tử đang vui cười đùa giỡn cách đó không xa: “Trước kia vừa rời đi một đoạn thời gian, ta cũng không biết chính mình nên đi đến nơi nào, nên chạy đi đâu, cho đến khi đi đến nơi này, những hài tử đó, đại đa số là cô nhi.”
Điền Đường trong mắt mang theo vài phần kinh ngạc, cũng nghiêng đầu nhìn về phía đám tiểu hài tử chơi đùa, nhìn bộ dạng vui sướng của bọn chúng, hoàn toàn nhìn không ra thế nhưng bọn chúng là cô nhi.
“Ngươi ngạc nhiên, là bởi vì cũng không đem ‘việc nhỏ’ này để trong lòng,” Dung Dật đột nhiên nói chuyện, trực tiếp cùng với Điền Đường đối thoại: “Ngươi vẫn luôn đứng về phía đại cục, mấy năm nay ngươi đưa ra quyết sách, vì mang lại cuộc sống mới cho rất nhiều bá tánh, nhưng ngươi chưa từng bởi vì vậy mà cảm thấy kiêu ngạo, giống như ở trong mắt ngươi, đây đều là chuyện đương nhiên, thậm chí ngươi còn sẽ cảm thấy mình làm không tốt, còn sẽ cảm thấy sinh hoạt của bá tánh có thể càng tốt hơn.”
Điền Đường quay đầu lại, nghiêm túc nói: “Ta có thể cho bọn họ những thứ vật chất để duy trì, nhưng lại không thể cho bọn chúng tình cảm yêu thương trợ giúp nhau, hiện tại bọn họ có thể vui vẻ như vậy, là nhờ có ngươi, bởi vì lão sư vẫn luôn bồi bọn chúng cùng với chiếu cố bọn chúng.”
“Đây là điểm ngươi không giống người thường, tựa hồ ở trong trí tưởng tượng của ngươi, thiên hạ này vốn nên có một bộ dạng càng tốt hơn, ngươi vẫn luôn nỗ lực để mang thiên hạ này hướng đến một phương hướng càng tốt hơn, mà mọi mọithuws trải qua trên đường đi, theo suy nghĩ của ngươi... đều là bình thường.” Dung Dật cũng nghiêm túc nhìn Điền Đường: “Tình cảm là do những bằng hữu đi cùng trao tặng, nhưng không thể phủ nhận, nếu không có vật chất hỗ trợ, cho dù tình cảm sâu đến mấy đều sẽ tiêu tan.”
Lúc này đây, Điền Đường không có nói nữa, bởi vì đạo lý như vậy, nàng cũng tán thành, tục ngữ nói “Nghèo hèn phu thê trăm sự ai”, huống chi là những người xa lạ không phải là họ hàng, đây cũng là nàng vẫn luôn kiên trì xây dựng, kiên trì phát triển, bởi vì chỉ khi con người sau khi tự nuôi sống mình, mới có dư sự đồng cảm, mới có thể đem sự đồng cảm này của mình đi đối đãi với người ngoài không thân mà chẳng quen.
Nhưng nàng không ngờ tới Dung Dật thế nhưng có thể nghĩ thấu đáo như vậy.
Nghĩ đến đây, Điền Đường nhìn Dung Dật: “Nhưng là rất nhanh thôi, khu an toàn trong thành Thần Linh sẽ dần dần tiêu tan, ngươi cảm thấy đến lúc đó thành Thần Linh còn có thể duy trì bình yên như hiện tại sao?”
Điền Đường vừa dứt lời, tay đặt trên bàn của Dung Dật liền nắm chặt.
Thật lâu sau, hắn mở miệng: “Một số người sẽ không có vấn đề gì, nhưng luôn có một số người sẽ lựa chọn bí quá hoá liều, sau một đoạn thời gian khu an toàn tiêu tan, đối bọn họ chính là đây là cơ hội tốt nhất, có lẽ ta có thể...”
“Không cần.” Điền Đường nói, Dung Dật ngẩng đầu trong nháy mắt, trong mắt nàng hiện lên vài phần ý cười: “Không phải ta không tín nhiệm ngươi, chỉ là lần trước ngươi cũng đã làm đủ việc rồi, việc ần này, nếu ngươi nguyện ý, có thể theo ta trở về nhìn xem, thành Thần Linh cũng không có yếu như trong trí tưởng tượng của ngươi.”
Dung Dật nghe được Điền Đường nói: “Thần sứ đại nhân không sợ ta sẽ có dị tâm sao?”
“Ta nói rồi, thành Thần Linh không có yếu như trong tưởng tượng của ngươi” Điền Đường cười khẽ: “Cho dù là ngươi, cũng như nhau.”
“Ta đây đã có vài phần hứng thú.” Dung Dật nhìn Điền Đường mang theo bộ dạng cười, tay đặt trên bàn thả lỏng một chút, cho đến khi lấy tư thế tùy ý dừng ở cái ly bên cạnh.

“Khu an toàn sẽ biến mất sao?”
“Không đâu không đâu, không phải thần sứ đại nhân đã nói rồi sao, nó còn tồn tại một khoảng thời gian nữa cơ mà, không phải lập tức biến mất.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận