Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 123 -




Trong đầu Điền Đường cực kỳ căng thẳng, bắt đầu hiện lên một suy nghĩ.
Nàng nghĩ đến chuyện về nhà tắm mấy ngày hôm trước, nếu thỉnh cầu đặc thù như nhà tắm của thôn dân được trò chơi để ý đến, vậy các thỉnh cầu đặc thù khác có phải cũng có thể được để ý đến hay không?
Chỉ với một suy nghĩ này, giao diện trò chơi liền xuất hiện.
[Phát hiện nhu cầu đặc thù của người chơi: bao tay bảo hộ dùng một lần, dao phẫu thuật đã tiêu độc, kim khâu vết thương dùng một lần (có chỉ), thuốc hạ sốt, giá bán 10 lượng, mua hay không?]
Điền Đường ngẩng đầu, nhìn người của Chu gia ở trong phòng: “Các người đều đi ra ngoài đi.”
Điền Đường như làm xiếc trước mặt Bạch Phục Linh, lấy hết những dụng cụ phẫu thuật cần dùng vừa mới xác nhận mua lúc nãy ra, đặt trên bàn.
Bạch Phục Linh nhìn đồ vật xuất hiện trên bàn mà khiếp sợ.
Sắc mặt Điền Đường nghiêm túc mang bao tay lên.
……
“Cuối cùng cũng xong.”
Bạch Phục Linh nửa ngồi nửa quỳ trên mặt đất, trên người đã bị mồ hôi thấm ướt.
Tình huống của Điền Đường tốt hơn so với Bạch Phục Linh một chút, nhưng tay của nàng cũng đầy mồ hôi.
Cũng may miệng vết thương của Chu phu nhân không phải quá sâu, không bị tổn thương đến bên trong, bằng không thì dựa vào năng lực của nàng căn bản không có cách nào xử lý, nghĩ lại thì nàng cảm thấy lá gan của mình quả thật quá lớn, có điều cũng vì tình huống của Chu phu nhân tương đối nguy cấp, nếu không nàng thật sự không dám làm.
Điền Đường ngồi trên ghế thở dốc, giờ khắc này nàng quyết tâm sau này nhất định phải bồi dưỡng ra được một nhóm bác sĩ ưu tú, tuyệt đối không thể để giống như ngày hôm nay, đến cuối cùng còn phải yêu cầu tên gà mờ như nàng tự ra tay.
[Chúc mừng người chơi, hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh đặc thù (cứu một mạng người còn hơn xây bảy tháp chùa), khen thưởng thuốc hạ sốt *10 viên, thuốc giải cảm *10 viên, thuốc giảm đau *10 viên, cồn khử trùng *250ml, nước khử trùng *250ml, bông y tế *1 túi, tăm bông y tế *1 túi]
Giao diện trò chơi lại nhảy lên, trên mặt Điền Đường rốt cục cũng nở nụ cười.
Lúc này không phải nàng vui vì được khen thưởng, mà vui vì Chu phu nhân đã không có việc gì nữa.
Mặc kệ chuyện vừa rồi khiến nàng lo lắng cỡ nào, bây giờ Chu phu nhân bình an không có việc gì chính là khen thưởng lớn nhất đối với nàng.
Điền Đường nghĩ rồi đột nhiên nhìn về Bạch Phục Linh đang ngồi dưới đất.
Sự kinh hãi của Bạch Phục Linh còn chưa qua đi, lúc này đột nhiên bị Điền Đường nhìn chằm chằm vào nên theo bản năng lui về phía sau.
Điền Đường bình tĩnh dời ánh mắt đi, đã có sẵn hạt mầm y học, nàng cũng không gấp gáp làm gì.
Nàng đứng dậy, thu tất cả đồ trên bàn vào, vật chưa dùng qua cũng đều thu vào hết, xác nhận trong phòng không còn vật gì khác nữa mới để cho người của Chu gia tiến vào trong phòng.
Thân thể của Chu phu nhân dần dần hồi phục, sắc mặt so với trước kia cũng hồng hào lên không ít.
Lý Chính được đỡ đến ngồi ở chính đường, chắp tay cúi người: “Đa tại hai vị ra tay giúp đỡ, nếu không phải có hai vị giúp đỡ tính mạng của phu nhân ta đã nguy kịch rồi.”
Bạch Phục Linh ngại nhận công lao, theo bản năng đưa mắt nhìn qua Điền Đường, dưới ánh nhìn bình tĩnh của Điền Đường hắn căng da đầu nói chuyện cùng Lý Chính: “Thật ra vừa rồi ta cũng không quá nắm chắc, may mắn Chu phu nhân bình an vô sự, nếu không trong lòng ta cũng sẽ không yên.”
“Bạch đại phu nguyện ý khám bệnh cho phu nhân của ta, đã là tấm lòng y đức cao cả rồi.”
Lý Chính nói, lại đột nhiên ho khan vài tiếng: “Hiện giờ tình thế của thiên hạ không rõ, có thể qua được một ngày liền tính một ngày, chỉ là nhà của Bạch đại phu không phải đã sớm dọn đi rồi sao, hiện giờ sao lại trở về?”
Vấn đề này Bạch Phục Linh không thể không quay đầu lại dùng ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về Điền Đường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận