Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 967 -




“Tướng quân nói đùa, ta sao lại không ở đây.” Lý Nhị Trụ duỗi tay rót cho Thích Cố một ly trà: “Tướng quân vội vã đến đây như vậy, có chuyện gì sao?”
Thích Cố bước nhanh đi đến trước bàn, đặt mông ngồi xuống, cầm lấy chén trà, đem bên toàn bộ trà bên trong, rót hết vào trong miệng, thấp giọng nói: “Tin tức từ thế lực Nhân Vương, nói rằng nhi tử mà Nhân Vương sủng ái nhất, lúc ăn tết lại đột nhiên bệnh chết, Nhân Vương hoài nghi là do những nhi tử khác của mình động tay vào, từ năm ngoái đến bây giờ, Nhân Vương vẫn luôn chìm đắm trong đó, không rảnh bận tâm đến việc triều đình, bởi vậy có thể thấy được phủ Lâm Xuân bị chiếm chỉ sợ không có liên quan với thế lực Nhân Vương.”
“Nếu là việc này mà nói, lúc trước không phải ta đã nói sao, việc của phủ Lâm Xuân gần như không liên quan đến Nhân Vương.” Lý Nhị Trụ thuận miệng nói, dù sao thời điểm ban đầu, hắn cũng không kết luận rằng phủ Lâm Xuân có liên quan Nhân Vương, chỉ là cho một ít tin tức mơ hồ mà thôi.
“Nói như vậy, Vương gia coi đây là một bước đột phá, cố ý gọi người đi đến phủ Tân Hà, biết được thủ vệ phủ Lâm Xuân nhiều lần thay quân trong thời gian này, năng lực võ trang tăng mạnh, xem ra đồng thời đề phòng ở thế lực hai bên là Nhân Vương và triều đình.” Thích Cố nhíu mày, hắn không thể có được đáp án chuẩn xác, chỉ có thể căn cứ đã vào những việc đã phát sinh được thuật lại.
Lý Nhị Trụ cũng chỉ có thể theo lý do thoái thác của Thích Cố nói: “Ý của tướng quân là phủ Lâm Xuân bị chiếm lần này là do thế lực bên thứ tư, thế lực lần này thực lực cũng rất cường đại?”
“Không nhất định, ý của Vương gia có lẽ là người của Triệu Vương, tóm lại hiện giờ không thể tiếp tục mang bá tánh đến phủ Lâm Xuân nữa.” Thích Cố nói, thấp giọng tường thuật lại với Lý Nhị Trụ: “Vương gia nói, có lẽ sự việc lần này Triệu Vương có đoán trước được bên trong, chúng ta lại đưa bá tánh đến phủ Lâm Xuân, tuy ảnh hưởng tới thế lực của Nhân Vương, nhưng cũng sẽ mang ảnh hưởng đến đối với triều đình, đến lúc đó lưỡng bại câu thương, thế lực của Triệu Vương mới có thể ngư ông đắc lợi.”
Lý Nhị Trụ không thể tin nổi mà nhìn Thích Cố: “Cho nên Vương gia dự định từ bỏ kế hoạch lần này sao?”
Hắn nghĩ tới rất nhiều loại khả năng tiết lộ bí mật của mình, nhưng trăm triệu lần cũng không nghĩ tới là sẽ tiết lộ bí mật ở nơi này, cũng trách không được thời gian nửa năm qua bên Nhân Vương kia vẫn luôn không có động tĩnh gì, bọn họ sớm biết như vậy, hẳn nên đem tin tức phong tỏa từ bên phía Nhân Vương, miễn cho là Quảng An Vương coi đây là điểm đột phá, thế nên bắt đầu lo trước lo sau.
“Vương gia nói hiện giờ những người đi đến phủ Lâm Xuân đã cũng đủ tạo thành gánh nặng cho phủ Lâm Xuân, còn những người còn lại đưa về nơi xa, có thể cho bọn họ tiếp tục trồng trọt, hiện giờ thiếu bá tánh, đồng ruộng nhiều, có lẽ có thể có nhiều sản lượng lương thực hơn, đến lúc đó triều đình muốn nuôi sống những bá tánh đó cũng sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều.” Thích Cố hoàn toàn không coi Lý Nhị Trụ như người ngoài, một năm một mười đem toàn bộ đầu đuôi sự tình quả nói ra từng chút, thậm chí còn nói ra cả kế hoạch của Quảng An Vương.
“Nói cách khác là kế hoạch dừng ở đây sao?” Lý Nhị Trụ cố ý hỏi một câu.
Thích Cố gật đầu: “Ý của Vương gia là như vậy.”
Lý Nhị Trụ nhìn mắt Thích Cố, nghĩ thầm còn muốn thêm vài câu, nhưng chuyện này là Quảng An Vương quyết định, nếu Quảng An Vương đã quyết định muốn làm như vậy, và để cho Thích Cố biết, đã nói lên là hắn đã hạ quyết tâm, tiếp theo điều phải làm là cũng chỉ chờ đợi cái gật đầu đồng ý của Hoàng Thượng.
Thích Cố nhìn quanh một vòng: “Người mà lần trước vẫn luôn đi theo quân sư đâu? Hắn sao lại không ở đây?”
“Ta sai hắn đi xử lý chút việc.” Lý Nhị Trụ thuận miệng nói, tựa hồ cũng không có đem chuyện này để ở trong lòng.
Thích Cố cũng không có để ý, tiếp tục cùng với Lý Nhị Trụ nói chuyện: “Quân sư, hiện giờ Vệ tướng quân đã chọc cho hoàng thượng tức giận, với động thái này, Vệ gia cũng lại không có khả năng khôi phục lại được nữa, đến lúc đó trong triều đình chọn Đại tướng quân thì phiền toái quân sư chỉ điểm một và điều.”
Lý Nhị Trụ hoàn hồn, hơi mỉm cười: “Đương nhiên, nếu thực sự có được cơ hội như vậy, ta nhất định sẽ hỗ trợ tướng quân lên kế hoạch.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận