Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 692 -




Chương 692:
Mắt thấy mọi người để lộ ra thần sắc tiếc nuối, Điền Đường lại tiếp tục nói: "Chẳng qua chờ các ngươi tiếp tục học, sớm muộn cũng sẽ tiếp xúc với nội dung mà ta giảng, nội dung chân chính so với điều ta giảng thú vị hơn rất nhiều."
"Thật sao?" Phía dưới có học sinh hỏi, trong sự tò mò cũng mang theo vài phần không thể tin.
"Đương nhiên là thật, hơn nữa đến lúc đó các ngươi sẽ học được nhiều hơn bây giờ, hơn nữa còn là tri thức thú vị hơn," Điền Đường cười nói, "Nhưng phải đợi trình độ tổng thể của các ngươi đạt đến tiêu chuẩn, nếu trình độ tổng thể và năng lực không đạt đến tiêu chuẩn, tri thức sau này sẽ không mở ra được."
Điền Đường nói xong, trong mắt của các học sinh đều có nhiều hơn vài phần chờ đợi, giống như không biết về hệ thống tri thức khổng lồ, ngay tại trước mắt của bọn họ.
Chương trình học trong phòng học còn phải tiếp tục, Điền Đường đã nói cả một tiết học, sau khi học xong, nàng cùng với Du Ninh rời khỏi phòng học, chỉ để lại các học sinh đang ở phía sau vẫn hồi tưởng về kiến thức và tương lai.
“Ngươi thì hay rồi, dạy xong bỏ chạy, sẽ tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đối với bọn họ.” Du Ninh khẽ cười nói.
"Ngươi cũng biết tình huống của ta, những tri thức trong đầu của ta tuy rằng bao gồm hệ thống kiến thức từ tiểu học cho đến đại học, nhưng lại chỉ là nửa vời, những thứ kia đã học qua liền quên, trong tay ta ngay cả sách giáo khoa đều không có, ai còn có thể nhớ rõ chi tiết, có thể chắp vá ra nội dung của một tiết, đã rất tốt rồi, đây cũng chỉ là lừa dối bọn hắn, vì những học sinh này chưa tiếp xúc qua kiến thức trung học cơ sở, nếu như có học sinh trung học ở đây, phỏng chừng đều sẽ khinh bỉ vì ta dạy không được.
Điền Đường rất hiểu năng lực của mình, đối mặt với sự trêu chọc của Du Ninh cũng là điều đương nhiên.
Du Ninh vẫn cười: "Với lượng tri thức hiện nay của ngươi, tuyệt đối sẽ là người nổi bật ở trấn Thần Linh."
Điền Đường lắc đầu, "Dù sao mục đích của ta cũng đã đạt được, chỉ cần những học sinh lớp chuyên này cảm thấy hứng thú với tri thức, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ trở thành trụ cột của trấn Thần Linh, ta lại không ngốc, tại sao phải so sánh mình với người thông minh thật sự chứ?"
Du Ninh nhịn không được mà liền cười ra tiếng, giơ tay vỗ nhẹ vào đầu của Điền Đường: "Tiếp theo phải làm gì?
"Chuyện than tổ ong ngươi ở bên này giúp ta xử lý phân phối, chỉ là chuyện khai thác than cũng có thể làm sớm hơn, trước đó trữ một ít than, đợi đến lúc ngươi ở bên này có được thành quả, là có thể trực tiếp chế tác than tổ ong," Điền Đường nói, tỉ mỉ tính toán kế tiếp về chuyện mà nàng muốn làm, "Còn có có thể sử dụng dụng cụ than tổ ong, cái này ta sẽ tìm Du Giang để hỏi thử, có khả năng hắn sẽ có một ít ý tưởng."
"Cũng tốt, cứ dựa theo suy nghĩ của ngươi đi," Du Ninh gật đầu, "Chuyện phủ Lâm Xuân ngươi định khi nào sẽ xử lý?
"Đúng, còn lại hai trấn, nhưng thời gian nhiệm vụ coi như cũng dư dả, hiện tại cũng sắp sang năm mới, vẫn là chờ năm sau đi, chuyện quặng sắt cũng phải chờ năm sau mới làm, công việc không ít, nhưng đều có thể chậm rãi tiến đến." Đối với thời gian nhiệm vụ, Điền Đường trong lòng cũng đã có một cái quy trình đại khái.
Huyện Tân Hà và huyện Thông Giang bởi vì địa thế, cũng được triều đình coi trọng, nàng có thể nghĩ biện pháp chiếm được, nhưng có thể cần phí không ít thời gian, không cẩn thận, có thể ngay cả thời gian mừng năm mới vốn nên dùng để nghỉ ngơi cũng sẽ đập vào mặt này.
Sự tồn tại của trấn Thần Linh tồn tại là vì để cho bá tánh trải qua những ngày tốt lành, mọi người bình thường đều công tác cũng đã rất vất vả, gần sang năm mới nếu còn dày vò, ngược lại sẽ vi phạm ý nguyện ngay từ đầu của nàng.
Huống chi nàng hiện tại mới vừa chiếm được phủ Lâm Xuân cũng không lâu, ngay cả phủ Lâm Xuân còn chưa hoàn toàn được tiêu hóa, lúc này lại động vào hai khối thịt ngay cả triều đình đều coi trọng, nàng sợ mình sẽ tiêu hóa không tốt, đến lúc đó ngược lại sẽ để cho triều đình có cơ hội để lợi dụng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận