Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 359 -




Ngay sau đó, hắn đột nhiên nở nụ cười: "Ta còn tưởng là ai nhàm chán như vậy, lại truyền ra những đồng dao như vậy, trách không được ta gọi người đi tra lâu như vậy cũng không hề có manh mối, là ta nghĩ sai rồi, sớm biết người truyền ra đồng dao ấy lại là những kẻ vô danh tiểu tốt, lúc trước cũng không nên gọi người tra tới Nhân Vương cùng với Lâm Xuân phủ."
Nói xong, Từ Triết cuối cùng cũng đã hiểu hết được mọi chuyện xảy ra ở trong huyện Khê Lâm những ngày nay: "Dân chúng ở huyện Khê Lâm rời đi, cũng là do các ngươi đang giở trò quỷ sao? Tuy rằng không biết các ngươi rốt cuộc đã dùng lý do gì, nhưng chung quy liền không thể giấu diếm được những chuyện khác, dân chúng đều ngu dốt, các ngươi lại sớm có chuẩn bị, bị các ngươi lừa dối rời đi cũng là chuyện có thể tha thứ, chẳng qua các ngươi lần này lại đến tìm ta, chẳng lẽ là muốn dùng phương pháp tương tự để lừa ta hay sao?"
Nụ cười trên mặt Từ Triết dần dần trở nên sâu sắc hơn: "Từ mỗ bất tài, mặc dù không có chí lớn, nhưng cũng không phải là người ngu dốt đến mức như vậy, nếu như các ngươi có chủ ý này, ta liền khuyên các ngươi nên sớm nghỉ ngơi một chút, huyện Khê Lâm hiện giờ mặc dù không có người làm chủ, nhưng Từ mỗ ta cũng coi như là có vài phần bạc nhược, không phải các ngươi muốn tới là tới, muốn đi là có thể đi."
Sau khi xác nhận thân phận của đối phương, Từ Triết ngược lại càng cảm thấy buồn cười, cũng không biết những người này rốt cuộc là lấy dũng khí từ đâu..
Lại dám quang minh chính đại tới gặp hắn như vậy.
Từ Triết nhìn về phía của Lâm Thành Phúc, lúc trước hắn mấy lần gặp mặt Lâm Thành Phúc, hắn còn có chút thưởng thức, nghĩ rằng chờ Lâm Thành Phúc lớn hơn một chút nữa, nếu như sau này vẫn còn có cơ hội có thể điều người đến huyện Khê Lâm để làm việc cho hắn.
“Đáng tiếc…”
“Thật sự là rất đáng tiếc…”
Từ Triết vẫn không thể đè xuống, nhịn không được liền đem những gì mình đã suy nghĩ nói ra.
Từ Triết vẻ mặt vẫn toát lên vẻ cảm khái, Lâm Thành Phúc vẫn còn chưa kịp phản ứng, Đại Niên ở bên kia ngược lại liền nâng trán lên trước, hắn cảm thấy nếu Từ Triết sau này thật sự sẽ làm việc cùng với bọn họ, chuyện xảy ra ngày hôm nay nhất định sẽ trở thành lịch sử đen tối nhất trong tương lai của của Từ Triết.
Điền Đường chỉ cười rồi nhìn hắn: "Từ sư gia có rảnh không? Nếu rảnh, không bằng cùng chúng ta đi dạo một chút."
Từ Triết có chút chần chừ.
Khóe môi của Điền Đường cũng hơi cong lên: "Nơi này là huyện Khê Lâm, sau khi Triệu huyện lệnh mất tích, huyện Khê Lâm đều do Từ sư gia làm chủ? Nếu đã như vậy, Từ sư gia không phải cũng nên to gan hơn một chút sao, không cần lo lắng chúng ta sẽ động thủ với ngươi, nếu thật sự không được, Từ sư gia cũng có thể dẫn người đi cùng chúng ta."
Trong mắt hắn cũng đã có nhiều hơn vài phần tò mò: "Các ngươi thật sự có cách che giấu những chuyện này để qua mặt người khác hay sao?"
"Có phải là chúng ta đang che giấu hay không, Từ sư gia chắc cũng sẽ không ngại tự mình đi xem thử đâu, có lẽ sau khi xem qua, Từ sư gia sẽ có suy nghĩ khác thì sao"
Điền Đường ngẩng đầu, người thông minh ý nghĩ cũng sẽ không giống nhau, nhưng người thông minh cũng sẽ giống với những người bình thường khác, chắc chắn cũng không đoán ra được những chuyện này.
Người như Từ Triết tất nhiên cũng sẽ không thể che giấu đi dục vọng cùng với sự tò mò về những thứ mà hắn không hề biết đến.
Quả nhiên hắn cũng đã do dự trong chốc lát, sau đó liền gật đầu đáp ứng: "Được, ta ngược lại càng muốn xem thử, rốt cuộc các ngươi đang giở thủ đoạn gì, lại để cho nhiều dân chúng cam tâm tình nguyện rời đi với các ngươi như vậy."
Nói xong, Từ Triết liền dẫn đầu ra ngoài.
Tuy rằng hắn có chút tò mò, nhưng hắn vẫn nghiêm túc như cũ mà điều người đi theo, một khi hắn xảy ra bất kỳ chuyện nào đó ngoài ý muốn, cửa thành của huyện Khê Lâm cũng sẽ ngay lập tức đóng lại, đến lúc đó sẽ không có ai có thể từ huyện Khê Lâm trốn thoát ra

Bạn cần đăng nhập để bình luận