Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 234 -




Tô Tu Vĩnh đứng dậy, nhìn về phía Chu Lý Viễn rồi khom người nói: "Chuyện này làm phiền ngươi rồi."
"Không phiền." Chu Lý Viễn cũng đứng dậy đối mặt Tô Tu Vĩnh: "Ngươi đi sớm một chút đi, có thể góp một phần lực vì thôn Điền gia, đây mới là nơi tốt nhất để ngươi phát triển, ngươi trở về thu thập, ta sẽ đi nói chuyện này với Hướng Thiện, các ngươi để hắn đưa các ngươi đi thôn Điền gia đi, Tu Vĩnh, lần này ngươi đi thôn Điền gia, có lẽ sẽ ở thôn Điền gia một thời gian dài, trấn Phong Thu này..."
"Ta hiểu." Tô Tu Vĩnh mỉm cười, "Kỳ thật hiện tại ngươi ở lại trấn Phong Thu cũng không có ý nghĩa gì, trấn Phong Thu có người mới là trấn Phong Thu, không có người ở trấn, thì cũng chỉ là một tòa thành trống mà thôi, người nhà của ta cũng sẽ càng nguyện ý đi tới nơi đông người hơn."
Chu Lý Viễn nhìn Tô Tu Vĩnh đã hiểu được, nói thêm: "Phòng ở của các ngươi ở trấn Phong Thu ta sẽ thay các ngươi quản, tương lai có một ngày, có lẽ thế ngoại đào nguyên kia sẽ mở rộng đến trấn Phong Thu này."
Chu Lý Viễn nói xong, hai người nhìn nhau cười, đều hiểu ý tứ của những lời này.
Sau khi Tô Tu Vĩnh tạm biệt Chu Lý Viễn, trở về nói với người nhà dọn đến thôn Điền gia, thuận tiện thu dọn đồ đạc.
Người Tô gia trở về muộn, chờ lúc bọn họ trở về, người của trấn Phong Thu đã ít đi rất nhiều, lúc mới phát hiện chuyện này, bọn họ còn tưởng thổ phỉ phát rồ, dẫn đến trấn Phong Thu thương vong thảm trọng.
Cũng may Tô Tu Vĩnh rất nhanh tìm được Chu Lý Viễn, cũng hỏi thăm rõ ràng chuyện thôn Điền gia.
Đường từ Tô gia tới thôn Điền gia đi rất lâu, sáng sớm họ đã dọn dẹp xong đồ vật không thường dùng, Tô Tu Vĩnh trở về liền nói muốn rời đi, rất nhanh bọn họ đã dọn xong đồ dùng hằng ngày mang lên xe ngựa.
Lúc này người muốn đi thôn Điền gia nhiều hơn so với lúc trước, lúc trước mỗi lần đến thôn Điền gia thì có tầm ba mươi mấy người, nhưng lần này có tầm hơn sáu mươi người.
Bởi vì số người đi nhiều bất ngờ nên người Tô gia chen ngang cũng không gây ra quá nhiều chú ý, dù sao trong số những người đi thôn Điền gia lần này, có nhiều người được đi sớm hơn dự kiến, trong lòng bọn họ đều hưng phấn bừng bừng, cho nên không để ý trong đội ngũ này có người nào chen ngang hay không.
Hướng Thiện không phải lần đầu đưa người đến thôn Điền Gia, lần này cũng giống như trước, hắn hộ tống mọi người một đường đến thôn Điền Gia.
Hiện tại hắn cảm thấy cho dù hắn nhắm mắt cũng có thể đưa người đến nơi cần đến.
Cho đến khi...
"Đó là cái gì?"
Lần này trong số thôn dân đi tới thôn Điền gia đột nhiên vang lên câu hỏi khiếp sợ.
Hướng Thiện quay đầu lại.
Lá chắn màu xanh? Sao lại ở đây
Tại trấn Phong Thu.
Chu Lý Viễn vỗ đầu một cái: "Ai u, quên nói với Hướng Thiện, lá chắn của thôn Điền gia lại dịch chuyển, còn mở rộng gấp đôi nữa."
Lúc này Hướng Thiện quay đầu nhìn tới nhìn lui vài lần, lại hỏi thăm xác nhận lần nữa với thôn dân đi ngang qua, cuối cùng mới xác nhận lá chắn màu lam ban đầu phải đi thêm một đoạn đường mới có thể đến, nhưng giờ lại xuất hiện ở chỗ này.
Nói cách khác, bọn họ đã đến thôn Điền Gia.
Thôn dân: 600 (614/600)
Điền Đường mở giao diện trò chơi, số lượng thôn dân đã đạt tiêu chuẩn, dựa theo số thôn dân lúc trước, có thể tính ra lần này Chu Lý Viễn hẳn là đưa tới hơn 60 người.
Cứ như vậy, nhiệm vụ thôn xóm cấp sáu chỉ còn lại hai nhiệm vụ chưa hoàn thành, một là số lượng nhà ở, còn lại là số công nhân viên chức trung tâm thôn xóm.
Số lượng nhà ở còn thiếu 30 căn, số công nhân viên chức còn thiếu 9 người.
Điền Đường mở bản đồ khu an toàn, rồi lại lựa chọn xác nhận xây dựng nhà gỗ, chỉ một hơi nàng đã giải quyết 30 căn nhà gỗ.
Về phần số công nhân viên chức ở trung tâm thôn xóm…
Điền Đường mở sổ ra, thiết lập danh hiệu cho nhóm công nhân viên chức này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận