Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 711 -




Chương 711:
Mỗi buổi sáng, trên cơ bản nàng mở mắt rồi xuống lầu, dưới lầu đều đã có thức ăn ở trong nồi, vẫn còn nóng hổi.
Buổi trưa và buổi tối lúc trở về, cũng có thể ăn được đồ ăn hợp khẩu vị với nàng, nóng hầm hập.
Trong khoảng thời gian này rất nhiều địa phương đều đã đóng băng, Điền Nhị Nữ cũng không thể tiếp tục ở phủ Lâm Xuân để trồng trọt, cơ hồ cả ngày đều ở nhà, lúc rảnh rỗi hoặc là thêu hoa, hoặc là làm cơm nước.
Cứ như vậy vài ngày sau, một lần nữa bảy chị em lại ngồi cùng nhau để ăn cơm, Điền Đường nhéo nhéo mặt của mình: "Thịt ở trên mặt ta có phải là đã nhiều hơn rồi không?"
"Không nhiều, không nhiều lắm, tiểu muội ngươi vẫn là quá gầy, còn phải ăn nhiều hơn một chút!"
“Đúng vậy, ăn nhiều một chút, ăn nhiều một chút sẽ rất đẹp mắt.”
“Thịt trên mặt ngươi cũng đâu có nhiều, theo ta thì vẫn còn ít, nào, ăn miếng thịt đi.”
Trong lúc các tỷ tỷ tranh nhau khen ngợi, ngay cả Điền Đường cũng bắt đầu hoài nghi bản thân, nàng ôm mặt nghi hoặc hỏi: “Thật sao?”
"Thật sự, đương nhiên là thật, chúng ta còn có thể lừa ngươi hay sao?"
“Đúng vậy, chúng ta sao có thể lừa muội? Tiểu muội, cái này mới ngon, Nhị tỷ muội nấu ăn cũng không tệ.”
Điền Đường bán tín bán nghi ăn thức ăn ở trong bát, sau khi ăn vào trong miệng, ánh mắt liền sáng lên một ít: "Nhị tỷ, món này ăn rất ngon!"
"Ngươi thích là tốt rồi." Điền Nhị Nữ cười nói, "Ta đi thị trường giao dịch để tìm gia vị, ta thấy nơi đó có rất nhiều, ta liền chọn một ít mà chúng ta có thể sẽ thích, làm ra đồ ăn so với bình thường thì ăn ngon hơn rất nhiều."
“Cái kia ta cũng sẽ đi mua.” Điền Đào Hoa ở một bên nói, còn giơ tay lên, “Rất nhiều nước sốt đều ăn rất ngon, trong nhà trữ rất nhiều, chỉ là phân lượng ít, đôi khi cũng không cướp được.”
"Bình thường ta cũng không thích nấu cơm, nhưng ta nghe nói có một lão bà bà làm gia vị rất ngon, nhưng hình như bà ấy không bán trực tiếp, người ta tới cửa để mua, bà ấy cũng không bán, chỉ muốn bán cho thị trường giao dịch, mỗi lần gia vị của bà ấy vừa đặt lên, thì có rất nhiều người đã đến mua ."
Điền Thanh Thảo nghiêng đầu: "Là lão bà bà chỉ có một chân đúng không? Ta cũng đã nghe nói, bà ấy thật lợi hại.”
"Đúng đúng đúng, chính là bà ấy.” Điền Hồng Thảo nở nụ cười, "Lúc trước ta còn đã gặp qua bà ấy một lần, nghe bà ấy nói, còn mướn mấy người để giúp mình chuyển đồ, người khác hỏi bà như thế nào lại có lá gan lớn như vậy, bà ấy còn nói 'nơi này chính là trấn Thần Linh, địa phương tốt như vậy, ai lại dám gây sự', nhiều người đều đã nở nụ cười."
Điền Đường ngồi ở bên cạnh, vừa ăn cơm, vừa nghe các tỷ tỷ nói chuyện vặt của trấn Thần Linh.
Vừa ăn, nàng đã cúi đầu nhìn cái bát ở trong tay, cầm lên nhìn, nhịn không được liền nói: "Cái chén này đẹp quá.”
"Cái chén này cũng là do một cái mà lão bà bà cùng với người khác làm," người lần này nói chuyện chính là Điền Đào Hoa, nàng cùng với Điền Hồng Thảo hiện tại đang quản chuyện của trấn Thần Linh, cũng biết rất rõ về tình huống của trấn Thần Linh, "Nghe nói trước khi bà bà kia đến trấn Thần Linh đã từng làm gốm sứ, sau khi công xưởng gốm sứ ở trấn Thần Linh khởi công, tiểu muội ngươi không phải đã nói có thể đặc biệt để lại một cái bếp lò dùng để làm một ít nghiên cứu hay sao, bà bà kia rất lợi hại, ban ngày cướp không lại, buổi tối cũng không ai cướp, tất cả bếp lò đều là bà ấy dùng, kết quả cũng không lâu lắm, bà ấy liền đốt ra gốm sứ đẹp mắt, hiện tại bà bà kia đã là quản sự của công xưởng gốm sứ."
“Oa? Bà bà này thật lợi hại!” Điền Thanh Thảo thán phục nói.
Điền Hồng Thảo ở một bên cũng gật đầu: "Việc này ta cũng biết, bởi vì bà bà này chưa từng đi học, rất nhiều chữ cũng không biết, lúc trước khi Kim Hoa tỷ đề nghị bà ấy đi làm quản sự, người khác còn không vui, kết quả là bà bà bắt đầu liều mạng học tập, không quá vài ngày đã học được hết chữ nên học ở xưởng gốm sứ, hiện tại đang cùng với Kim Hoa tỷ học toán.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận