Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 842 -




Mà sau khi hoàng thượng tỉnh lại đã nhắc tới Bùi Phong Bình vài lần, lại vừa lúc gặp phải Bùi Phong Bình hồi kinh, tin tức được truyền đi, dẫn tới các đại thần trong triều đồng thời bắt đầu dao động, mọi lực chú ý đều đặt ở trên người Bùi Phong Bình, trông coi Vệ gia càng thêm bạc nhược, cũng khiến cho Vệ Lương Tài có cơ hội ra ngoài gặp mặt Điền Đường.
Sau khi xâu chuỗi hầu như toàn bộ mọi chuyện lại, mỗi một khâu đều thập phần quan trọng.
Mưu kế như vậy, rốt cuộc là người nào đã bỏ ra nhiều tâm tư như vậy đây?
Sau khi Vệ Lương Tài nghĩ thông suốt hết thảy, trong lòng càng thêm hoảng sợ.
Điền Đường đứng ở phía đối diện Vệ Lương Tài, nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt của hắn biến đổi, càng thêm thâm trầm, đột nhiên linh quang chợt lóe, phất phất tay ở trước mặt hắn: “Đừng nghĩ, mọi chuyện chuyện này đều là trùng hợp, không khoa trương như ngươi suy nghĩ đâu.”
Vệ Lương Tài bỗng dưng ngẩng đầu: “Hả?”
“Những chuyện xảy ra ở kinh thành trong khoảng thời gian này đều là trùng hợp, trước đó chúng ta tới đây là muốn Bùi lão ra mặt nói về chuyện nhà ở, muốn ngươi hỗ trợ hỏi thăm một ít chuyện mà thôi, vừa lúc gần đây lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, thuận tiện làm ngươi ra mặt.” Điền Đường thuận miệng nói, nhìn biểu tình của Vệ Lương Tài có một chút sụp đổ, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười nói: “Cho nên ngươi đừng suy nghĩ quá nhiều, chúng ta lại không có thần toán, chỉ có thể tính đường cho bản thân, sao có thể tính ra được tâm tư của vị trong cung kia chứ?”
“Cũng đúng.” Vệ Lương Tài hoàn hồn, cũng phát hiện xác thật là mình suy nghĩ quá nhiều, nhưng rất nhanh, trên mặt hắn cũng lộ ra vẻ tươi cười: “Nhưng mà đây cũng là thiên mệnh sở quy, đúng không, thần sứ đại nhân?”
[Chúc mừng người chơi, nhận được sự tán thành của thiếu tướng Vệ Lương Tài, nhiệm vụ chi nhánh đặc thù [Có được một vị võ tướng có độ trung thành độ đạt tới 100%] hoàn thành 50%, độ khó nhiệm vụ thay đổi thành khó khăn, thời gian nhiệm vụ thay đổi thành 3 năm ]
Điền Đường nhướng mày, ánh mắt đảo qua từ trên nhắc nhở của hệ thống, ánh mắt nhìn về phía Vệ Lương Tài có nhiều hơn vài phần ôn hòa so với trước đó.
“Nhất định phải bảo trọng, nếu như gặp biến… trấn Thần Linh hoan nghênh Vệ gia vào ở.” Điền Đường mỉm cười nhìn người trước mắt.
“Chư vị cũng bảo trọng, lên đường bình an.” Vệ Lương Tài chắp tay.
Điền Đường gật đầu, xoay người lên xe ngựa.
Sau khi màn xe của xe ngựa khép lại, Lý Nhị Trụ ngồi trên giá ở trước xe ngựa, nắm dây cương, trong tay cầm roi ngựa, nhìn về phía Vệ Lương Tài giương giọng nói: “Trước đó ta còn cho rằng ngươi chẳng qua chỉ là một tiểu bạch kiểm tầm thường, có thể có được địa vị như vậy ở trong triều đình, chẳng qua là bởi vì có người của Vệ gia ở sau lưng chống đỡ cho ngươi, lần này được quen biết ngươi, ta tin tưởng ngươi đã dựa vào bản thân để đi đến địa vị hiện tại.”
Vệ Lương Tài chắp tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn Lý Nhị Trụ: “Lần này không có cơ hội, lần sau nếu có, ta sẽ cùng người luận bàn thật tốt.”
“Được.” Lý Nhị Trụ cười nói, “Ta cũng muốn nhìn xem, đường đường là nhi tử của Vệ tướng quân rốt cuộc có bao nhiêu bản lĩnh, nhưng mà cũng phải nói trước, đến lúc đó ngươi thật sự muốn đánh với ta, ta cũng sẽ không thủ hạ lưu tình.”
“Cũng thế cũng thế.” Vệ Lương Tài ngẩng đầu ưỡn ngực nói.
“Còn có…” Lý Nhị Trụ cúi người, áp roi ngựa trong tay xuống, “Hiện giờ ngươi là đang đứng ở bên phía triều đình, nếu như có một ngày trấn Thần Linh thật sự hướng đao kiếm về phía triều đình, ngươi nên biết ta sẽ đưa ra lựa chọn như thế nào.”
Vệ Lương Tài híp híp mắt, rũ mắt lại ngước mắt, cười gật đầu: “Tất nhiên, nếu như thực sự có một ngày kia, ta cũng sẽ đưa ra lựa chọn giống như vậy.”
Lý Nhị Trụ cũng cười, nắm dây cương quay đầu xe ngựa lại, lập tức chạy về phía cửa thành, không còn quay đầu lại nữa.
Vệ Lương Tài vẫn luôn nhìn theo xe ngựa, thẳng đến sau khi xe ngựa hoàn toàn biến mất mới thu hồi tầm mắt.
Hắn cũng không hy vọng đối đầu với trấn Thần Linh, nhưng nếu thực sự có một ngày như vậy, cho dù phải chết, hắn đều sẽ canh giữ bên phía triều đình, ít nhất là trước khi triều đình vứt bỏ hắn, cho dù trấn Thần Linh tốt như thế nào, hắn cũng sẽ tuyệt đối không vứt bỏ triều đình trước.
Triều đình là sứ mệnh của Vệ gia, cũng là vận mệnh của hắn.


Bạn cần đăng nhập để bình luận