Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 834 -




“Lão sư…”
Xưng hô như vậy, ở đây ngoại trừ Bùi Phong Bình, sẽ không có người thứ hai.
Bùi Phong Bình đã rời đi kinh thành nhiều ngày, bây giờ trở lại cũng không có liên lạc với quá nhiều người, những đệ tử này có thể đến đây vào lúc này, chứng tỏ bọn họ vẫn luôn chú ý tới tình huống của Bùi Phong Bình, cũng chứng tỏ bọn họ xác thật rất chú ý tới Bùi Phong Bình.
“Lúc này bọn họ lại đây, sẽ không phải là do có người cố ý phái tới thăm dò đấy chứ?” Lý Nhị Trụ nói thẳng, vừa mới nói xong, liền che miệng mình lại: “Bùi lão, ta không có ý gì, chỉ là... suy nghĩ hơi nhiều.”
“Không sao.” Bùi Phong Bình lắc đầu, “Lần này chúng ta tới kinh thành không để lộ hành tung, bây giờ bọn họ lại đây, đúng thật là có hơi cấp bách.”
“Có lẽ là bọn họ lo lắng Bùi lão lại rời đi lần nữa.” Điền Đường chủ động nói, “Nhưng dù sao đi chăng nữa, trước tiên chúng ta cũng không nên suy nghĩ xấu về người ta, nếu người đều đã tới rồi, không bằng gặp mặt đi, Lý Nhị Trụ và Lỗ Anh, còn có Lâm Thành Phúc, các ngươi đều sang căn phòng bên cạnh, ta và Ứng Liên ở lại cùng Bùi lão.”
Điền Đường nói xong, cả ba người đều lộ ra vẻ mặt khó xử.
“Yên tâm đi, sẽ không có việc gì.” Điền Đường nhìn ba người nói: “Trong kinh thành không có ai biết thân phận của ta, cho dù có người biết tình huống của ta không bình thường, cũng tuyệt đối sẽ không biết đến sự tồn tại của trấn Thần Linh, cho dù bọn họ động thủ, ta cũng có thể ứng phó được.”
Tin tức của trấn Thần Linh đến bây giờ còn chưa bị truyền đi ra bên ngoài, cho dù có người ở trong kinh thành cảm thấy thân phận của Điền Đường kỳ lạ, cũng sẽ xem nàng như người bình thường, nhưng mấy người trước mắt đều rõ ràng, sự tồn tại của trấn Thần Linh không hề bình thường.
Cũng có nghĩa là an toàn của Điền Đường có thể được bảo đảm thêm một bước nữa.
Ba người còn đang do dự, nhưng tiếng đập cửa bên ngoài vẫn luôn vang lên liên tục, bọn họ hơi suy tư một lát, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
Mấy ngày nay bọn họ ở Bùi gia, đã thu dọn ra ba gian phòng, trong đó có một gian vừa lúc ở cách vách với gian nhà chính, ba người cũng trực tiếp vào căn phòng cách vách, như vậy một khi có chuyện xảy ra, bọn họ có thể lập tức đi ra ứng đối.
Sau khi cửa phòng được đóng lại, Điền Đường quay đầu, duỗi tay đi đỡ Bùi Phong Bình, thấp giọng nói: “Bùi gia gia, ta đi mở cửa.”
Bùi Phong Bình giơ tay, nhẹ nhàng vỗ vỗ Điền Đường: “Cẩn thận một chút.”
“Vâng.” Điền Đường đáp lời, buông tay Bùi Phong Bình ra, ra ngoài mở cửa.
Trong nháy mắt cửa chính được mở ra, bên ngoài còn có người gõ cửa, cuối cùng xém chút nữa đập vào trên mặt Điền Đường, may thay tay người nọ được người bên cạnh túm lấy.
Mấy người trước mắt ăn mặc đều rất văn nhã, người gõ cửa nọ sau khi bị túm lấy tay, mới biết mình thiếu chút nữa đánh trúng người, vội vàng chắp tay: “Xin lỗi, nhất thời không để ý, thiếu chút nữa làm cô nương bị thương, còn mong thứ lỗi.”
“Không sao.” Điền Đường lắc đầu, híp mắt mỉm cười nói: “Là do ta mở cửa quá nhanh, các ngươi đều vào đi, Bùi gia gia đang chờ ở bên trong.”
“Xin hỏi... Cô nương có quan hệ gì với lão sư?” Một người ở trong nhóm người đứng bên ngoài đó nhẹ giọng hỏi.
“Chẳng qua là lúc trước tình cờ gặp được, Bùi gia gia là một người rất tốt.” Điền Đường vẫn tươi cười, xoay người mang theo người đi vào trong, động tác nhẹ nhàng.
Mấy người ngoài cửa liếc nhìn nhau, vội vàng bước nhanh theo kịp.
Đi đến trong thính đường, mấy người liếc mắt một cái liền thấy được Bùi Phong Bình đang ngồi ở chỗ kia, vội vàng hành lễ: “Lão sư, người rốt cuộc đã trở lại.”
“Lão sư, mấy ngày nay ngài đi đâu vậy? Chúng ta đều rất lo lắng cho an nguy ngài?”
“Lão sư...”
Mấy người một người tiếp một người biểu đạt sự quan tâm lo lắng trong lòng mình, ánh mắt cũng vẫn luôn dừng ở trên người Bùi Phong Bình không có dời đi.
Ánh mắt của Bùi Phong Bình đảo qua từng khuôn mặt một, than một tiếng giơ tay chỉ vào bàn ghế bên cạnh: “Ngồi đi, không nghĩ tới ta rời đi mấy tháng thế này, các ngươi vậy mà vẫn luôn nhớ mong ta, cũng không uổng một tiếng lão sư này.”
Tầm mắt Điền Đường cũng đảo qua trên người mấy người này, đếm qua thì nhóm người tới lần này có tổng cộng sáu người, thêm Bùi Phong Bình đang ngồi, tổng cộng là bảy người, mà hiện giờ nơi này chỉ có sáu cái ghế, không đủ cho mọi người ngồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận