Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 179 -




"Đúng vậy, cha, bọn họ đều nói ta học nhanh, mấy đồng học lúc trước học cùng ta, rất nhiều người đều chỉ có thể thi đậu lớp mầm, không đậu được lớp chồi, nhưng mà ta không giống bọn họ, ta thi đậu lớp chồi, chờ cuộc thi lần sau diễn ra, ta nhất định phải thi đậu lớp lá cho cha xem."
Bạch Phục Linh đi ở phía sau hai người, nghe lời nói hưng phấn của Chu Phong Mộc, đột nhiên nhớ tới lần trước Chu Phong Mộc thi lớp mầm, kết quả thiếu 1 điểm, thật sự không nhịn được mà cười ra tiếng.
Chu Phong Mộc quay đầu lại: "Phục Linh ca ca!"
Bạch Phục Linh vội vàng xua tay: "Ta không cố ý, chỉ là nhớ tới một chuyện thú vị"
Chu Lý Viễn tò mò hỏi: "Chuyện gì mà thú vị?"
"Không cho nói, không được nói!" Chu Phong Mộc vội vàng lên tiếng ầm ĩ.
Đến lúc này, Chu Lý Viễn lập tức nhận ra cái gì, cười nói: "Ta cho là chuyện gì thú vị, hoá ra có liên quan đến Phong Mộc, vậy thì ta đây nhất định phải nghe thử."
Chu Phong Mộc thấy Chu Lý Viễn nói như vậy, bĩu môi nghiêng đầu đi.
Bạch Phục Linh nở nụ cười, tóm tắt câu chuyện lúc đó cho Chu Lý Viễn, cùng với chuyện lúc ấy Chu Phong Mộc khóc lóc ra sao.
Chu Lý Viễn nghe xong cũng bật cười.
Chu Phong Mộc nặng nề hừ một tiếng.
Chu Lý Viễn mỉm cười nắm chặt tay hắn: "Nhi tử ta vẫn rất thông minh, những thứ mà người khác phải học rất lâu, nhi tử ta mới vài ngày đã học xong, lần đầu tiên kiểm tra chỉ thiếu 1 điểm mà thôi, thật lợi hại a, hơn nữa, về sau không phải đều thi đậu sao?"
"Chủ yếu vì kiến thức trong thôn Điền gia không giống với kiến thức bên ngoài, ta chỉ không cẩn thận, mới viết sai một chữ, nhưng mà sau đó ta đều viết đúng, rất nhiều chữ trong thôn Điền gia không giống với bên ngoài."
Kỳ thật Chu Lý Viễn có chút tò mò cái gọi là không giống nhau rốt cuộc khác biệt ở chỗ nào, tuy nhiên bởi vì lúc này Chu Phong Mộc đang chậm rãi mà nói, cho nên hắn không có nhiều lời.
Sau khi trở lại Chu gia, Chu Phong Mộc cũng nói khá nhiều, đối mặt với khung cảnh quen thuộc, trong lòng bỗng nhiên dâng lên lòng hiếu kỳ thật lớn, bắt đầu chạy nhảy khắp nơi, tự mình đi chơi.
Chu Lý Viễn nhìn bóng lưng Chu Phong Mộc, thấp giọng nói chuyện với Lâm Thành Phúc bên cạnh: "Sau khi Phong Mộc đi thôn Điền gia, thật sự sống rất tốt."
Lâm Thành Phúc gật đầu: "Ừ."
Lúc trước trấn Phong Thu xảy ra chuyện, Chu phu nhân bị trọng thương tính mạng nguy kịch, Chu Lý Viễn vì chăm sóc trấn Phong Thu cùng với Chu phu nhân, thân thể cũng dần dần suy bại, mơ hồ có chút ý tứ không chống chịu được, từ lúc đó Chu Phong Mộc không thể không đối mặt với trạng thái suy yếu của cha nương.
Cả người trong một đêm gần như trưởng thành.
Nhưng lần này Chu Phong Mộc từ thôn Điền gia đi ra, hắn lại trở về trạng thái trước khi trấn Phong Thu xảy ra chuyện.
Đừng nói là Chu Lý Viễn làm cha, coi như là Lâm Thành Phúc nhìn, cũng cảm thấy rất ngạc nhiên.
Chu Lý Viễn cứ như vậy nhìn bóng lưng Chu Phong Mộc biến mất, lúc này mới quay đầu lại nhìn về phía Bạch Phục Linh: "Bạch tiểu đại phu, lần này đến đây có phải là thần sứ đại nhân lại có chỉ thị mới hay không?"
"Cũng không tính là chỉ thị, chỉ là thần sứ đại nhân để cho ta mang một ít thứ đến đây."
Bạch Phục Linh nói, đồng thời để cho người hầu đi lấy đồ vật lần này mang tới từ thôn Điền gia, "Đây là gạo, còn đây là cải trắng, ngoài ra những thứ này, đều là khoai tây, thần sứ đại nhân biết tình huống trấn Phong Thu hiện tại không tốt lắm, cố ý để cho ta mang đến giao cho Lý Chính."
"Cái này..." Chu Lý Viễn lập tức đứng lên, mở một túi gạo trong đó ra, đưa tay chạm vào, gạo này trong suốt, đều là gạo tốt a, gạo này chắc hẳn tốn không ít ngân lượng, thần sứ đại nhân cũng thật chịu bỏ vốn.
"Cái này cũng không tính là gì, thôn Điền gia có thần điền, cách một đoạn thời gian đều sẽ mở rộng, thu hoạch được không ít cây trồng, ý của thần sứ đại nhân là, bây giờ Lý Chính đang làm việc vì thôn Điền gia, theo lý nên được thôn Điền gia chiếu cố, đây chỉ là một phần nhỏ, qua một thời gian ngắn ta còn có thể đưa thêm một nhóm mới đi ra, Lý Chính chỉ việc nhận lấy là tốt rồi."
Bạch Phục Linh nói xong liền sai khiến người của hắn đem những lương thực này cất kỹ ở trong phòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận