Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1278 -




“Đúng thật đúng thật, mọi người mau tới xem đi, đây là cái gì vậy?”
Bên trong phủ Lai Phong có vài tiếng hỏi ngạc nhiên, hấp dẫn không ít bá tánh xung quanh chú ý tới. Thậm chí còn có bá tánh từ trong phòng đi ra, ngửa đầu nhìn xem xảy ra chuyện gì, này vừa thấy, vừa hay cũng thấy hiện tượng kỳ lạ này.
“Đó là một mảnh vải sao?”
“Không phải, đó rõ ràng là một lá cờ, một lá cờ lớn giống như mấy lá cờ ở trên thuyền,” Có người híp mắt nhìn, nghe thấy tiếng người bên cạnh phản bác lại thì cũng vội vàng hỏi lại, “Giống như trên mặt lá cờ này có chữ viết, chữ kia khá to nhưng ta vẫn thấy không rõ.”
“Ta cũng thấy không rõ, các ngươi có thấy rõ không?”
“Nhìn kỹ đi, chữ trên lá cờ không nhỏ đâu, nhưng mà gió thổi vẫn thổi mà cờ không bay nên ta cũng không thấy rõ nữa… A a a, gió thổi bay rồi thổi bay rồi, mặt trên là chữ gì thế?”
“Là chữ…Thần Linh? Có phải là hai chữ ‘Thần Linh’ không? Nhìn vừa giống lại vừa không giống, nhìn có vẻ hơi lạ. Nếu là chữ "Thần Linh" đáng ra phải phức tạp hơn chút, này hai chữ này nhìn rất đơn giản.”
“Đúng vậy, ta cũng biết chữ ‘thần linh’ không phải viết như thế. Nhưng không biết vì sao, nhìn qua hai chữ này lại có vẻ giống chữ thần linh.”
Lúc mọi người ở đây còn đang ngửa đầu nên bàn tán sôi nổi, đột nhiên xung quanh thay đổi, chủ yếu là tiếng chạy bộ và tiếng vũ khí va chạm, khiến cho những bá tánhg ngửa đầu nhìn hoảng sợ, theo bản năng cúi đầu và nghiêng người.
“Làm sao vậy, đã xảy ra chuyện gì rồi?”
“Là nha sai, còn có thủ vệ phủ Lai Phong, bọn họ định làm cái gì vậy?”
“Dừng lại, giống như bọn họ đều bất động.”
“Đây là…sao đột nhiên canh giữ ở chỗ này, hay là định chặn đường? Nhìn giống như là bọn họ đứng ở chỗ này định không cho chúng ta đi ra ngoài thì phải.”
“Hay để ta thử đi hỏi?”
“Đi hỏi thử xem?”
Mấy đám bá tánh cùng nhau đi đến chỗ nha sai và nhóm thủ vệ đứng. Còn chưa đi được hai bước, người canh giữ cách đó không xa đã rút đao trong tay ra, trầm giọng quát lớn: "Người không liên quan không được ra vào."
Đám bá tánh lần lượt lui về phía sau, trong lòng họ cũng rất sợ hãi, trong nhất thời không dám phát ra âm thanh.
Không biết đã qua bao lâu, thấy người canh gác không có động tĩnh gì, bọn họ mới lại bắt đầu nhỏ giọng nói chuyện: “Thật là kỳ lạ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà không nói cho chúng ta biết, cũng không cho chúng ta đi ra ngoài, họ đang tính làm gì vậy?”
“Ta cũng không rõ lắm, không phải là định chiến tranh đấy chứ? Mấy trăm năm nay đã xảy ra xung đột gì đâu?”
“Nhưng trước đó làm gì có tin tức gì đâu? Ta nghe nói triều đình phái binh tới, nói là muốn đoạt lại phủ Lâm Xuân? Rốt cuộc là tin tức ở đâu ra? Ta cũng không rõ nữa.”
“Có phải bởi vì có lời đồn nói rằng phủ Lâm Xuân có thần linh chăng? Ta nghe nói là như thế. Nhưng làm sao có thể? Trên đời này làm gì có thần tiên? Tất cả chỉ có ở trong truyện thôi. Trên đời này thật sự có chỗ có thần, hay là chỗ… Thần Linh kia?”
Các bá tánh đang nói chuyện, đột nhiên lại nghĩ tới lá cờ tung bay trong không trung lúc nãy, lập tức ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin tưởng.
“Chờ một chút, đây không phải sự thật chứ? Nếu hai chữ trên cờ kia là ‘Thần Linh’? Ở chỗ chúng ta đột nhiên kéo một lá cờ như này lên, chẳng phải là… Chẳng phải là…?”
“Không thể nào?”
……
Ban đầu phủ Ninh Ký và phủ Lai Phong vốn nằm trong phạm vi của triều đình, giữa hai nơi cũng có những nơi tiếp giáp.
Chỗ hai phủ thành sát nhau chủ yếu là núi non. Muốn đi lại giữa hai nơi đều phải đi qua rừng núi, vô cùng bất tiện, cho nên ở hai phủ thành cũng không có giao thoa quá nhiều. Chính bởi vậy mà hiện giờ không có bản đồ để khảo sát cụ thể, trên bản đồ triều đình cũng không có đánh dấu địa hình.
Mà ở chỗ của Điền Đường, từ lúc phủ Lai Phong xác nhận đầu hàng, chỉ trong nháy mắt nàng liền có trong tay bản đồ hoàn chỉnh của phủ Lai Phong. Đem bản đồ trong tay nàng ghép cùng với bản đồ hiện tại sẽ có thể thấy được địa hình hoàn chỉnh, cũng có thể tìm ra con đường nhỏ dẫn trực tiếp từ thành Ninh Ký đến phủ Lai Phong.
Vẫn bước đi, xuất phát từ thành Ninh Ký. Sau khi xác nhận được địa hình con đường và phương hướng, lại căn cứ vào xu thế núi non, quy hoạch một con đường có thể giúp cho việc di chuyển giữa hai nơi thuận tiện hơn.
Vẫn điều chỉnh thông qua xu thế di chuyển núi non, hiện tại phạm vi đất đai của thành Thần Linh trong cũng đủ lớn, không cần thiết phải làm sớm như thời điểm ban đầu, vì cũng có đủ đất, chuyển núi non qua địa điểm xa xôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận