Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 863 -




Việc trao đổi đồng giá kỳ thật là một giao dịch lỗ vốn đối với Điền Đường.
Nhưng việc xây dựng mỗi toà nhà liền có thể tiết kiệm đại khái diện tích của hơn mười căn nhà trệt, nếu nhìn từ góc độ này, nàng vẫn là kiếm được lợi ích từ đất đai, tuy rằng này phần đất đai này cũng thuộc sở hữu của chính nàng.
Nếu ngay từ đầu nàng vô cùng nghèo nàn, khẳng định nàng sẽ không làm giao dịch lỗ vốn như vậy, nhưng hiện tại nàng để ý hơn là bố cục tổng thể và quy hoạch thành Thần Linh, chỉ là kiếm ít hơn một chút như vậy không phải là vấn đề lớn với tình hình hiện tại của nàng.
Trải qua 5 ngày sau đó, số liệu thống kê cuối cùng xuất hiện, tổng cộng có hơn 20 hộ gia đình lựa chọn đổi nhà, trong đó ước chừng có khoảng 15 hộ nằm ở vùng biên giới giữa các khu dân cư, cách thị trường giao dịch xa một chút.
Nhóm hộ gia đình đầu tiên, Điền Đường không cự tuyệt bất cứ ai đã đến, sau đó sắp xếp tốt toàn bộ 18 hộ gia đình trong tòa nhà đầu tiên, tiếp theo tiến hành xây dựng tòa nhà thứ hai. Cùng lúc đó, các tòa nhà ở những khu khác vừa lúc hoàn thành xây dựng, lại tiến hành thông cáo thuyết minh một lần nữa, mở rộng công việc đổi nhà ở các khu vực khác.
Toà nhà đều đã sẵn sàng, bên trong là trạng thái thô sơ, nhưng vấn đề đối với người tới hiện tại cũng không lớn, chỉ cần dọn giường cùng bàn ghế đi vào, liền có thể lập tức vào ở. Sau khi xác nhận việc vào ở, họ còn có thể trực tiếp đến ngôi sao thành thị để đổi mới chứng nhận bất động sản.
Đúng lúc này, có một đám bá tánh không có bất luận kẻ nào dẫn dắt từ vị trí khu vực Tân Hà trực tiếp vào thành Thần Linh.
Lúc tin tức báo đến Điền Đường, nàng hoàn toàn không suy nghĩ quá nhiều, trực tiếp cho phép Lý Nhị Trụ cho qua, đưa nhóm người này tiến vào, sau đó dựa theo cách an bày lưu dân tiến hành từng sắp xếp.
Mười ngày sau, một đám lưu dân mới lại đến, Điền Đường vẫn không có hoài nghi.
Thẳng đến mười ngày sau đó, lại có lưu dân mới tiến vào, nàng mới bắt đầu hoài nghi. Còn chưa kịp mở miệng hỏi, Lý Nhị Trụ liền trực tiếp dẫn theo một người đến trước mặt Điền Đường: “Thần sứ đại nhân, theo như lời người dưới đây nói, bọn họ tới đây là bị người khác cố tình dẫn dắt.”
Người bị Lý Nhị Trụ kéo tới quỳ trên mặt đất run bần bật.
Điền Đường tò mò nhìn sang, là một nam nhân với bộ quần áo rách rưới, nhưng nhìn cũng không có vẻ nào giống như là lưu dân.
Nàng từ trên chỗ ngồi đứng dậy và tiến về phía trước: “Ta đang muốn tìm ngươi nói chuyện này, không nghĩ tới thế nhưng ngươi mang người đến trước."
Lý Nhị Trụ cười ngây ngô: “Kỳ thật là do Lâm Thành Phúc phát hiện, hắn nói thành Thần Linh đã một thời gian không có người tới, trên cơ bản ở thôn bên cạnh thành Thần Linh, những người chúng ta có thể mang về đều đã mang theo trở về. Lưu dân tới phương bắc, lạc vào thành Thần Linh cũng còn có thể hiểu được, nhưng không nên có quy luật như vậy. Vì hắn nói như vậy nên ta cố ý quan sát cẩn thận, người này tự xưng là lưu dân, nhưng vóc dáng hắn cường tráng như vậy, vừa thấy liền không giống như lưu dân, cho nên ta cố ý bày mưu, không nghĩ tới hắn lại dễ dàng mắc lừa như thế.”
Điền Đường nhìn hắn, thuận miệng nói: “Lúc trước ngươi đi theo bá tánh cùng nhau tới trấn Phong Thu, cũng không giống như là đói đến mức không chịu được.”
Lý Nhị Trụ đi theo cùng nhóm bá tánh đầu tiên từ trấn Phong Thu đến thôn Điền gia, lúc ấy trấn Phong Thu còn chưa bị thổ phỉ tập kích, nhưng tình huống tổng thể cũng không quá lạc quan, Điền Đường đã đưa một số người già nữ nhân và trẻ em từ trấn về thôn Điền gia, Lý Nhị Trụ liền nằm trong số đó.
Lúc ấy, Điền Đường cũng đã chú ý đến Lý Nhị Trụ, nhưng không bao lâu sau Lý Nhị Trụ và người của hắn đã bị nhốt vào lồng sắt, từ đó không còn dám gây rối nữa.
Nếu không phải lúc này Lý Nhị Trụ đắc ý dào dạt mà nhắc tới việc nhận biết người khác, thiếu chút nữa nàng đều đã quên tình huống ngay lúc đó.
Lý Nhị Trụ theo bản năng che mặt: “Đừng bàn đến lịch sử đen tối.”
Điền Đường bật cười, cúi đầu nhìn người còn quỳ trên mặt đất trước mặt, ngồi xổm xuống: “Nói đi, tình huống của ngươi như thế nào? Có người sai ngươi đưa lưu dân lại đây?”
“Đại nhân tha mạng, cầu xin đại nhân tha mạng!!!” Nam nhân liên tục dập đầu, hắn không hề nghĩ tới nơi này thế mà lại có loại tình huống này, nếu hắn sớm biết, nhất định không dám mạo hiểm đi theo đám người cùng nhau vào đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận