Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1102 -




Nói xong, Điền Cúc Hoa rất nhanh liền đi theo Hồng Nhi chỗ chuyển sách để phơi sách.
Hôm nay sắc trời không tệ, ánh mặt trời rất tốt, nhưng buổi tối có thể rõ ràng cảm giác được nhiệt độ càng ngày càng thấp, lại đi tiếp, muốn gặp được thời tiết tốt như vậy cũng phải chờ thời gian, đây cũng là nguyên nhân Cát Nguyên muốn phơi sách vào ngày này.
Vào lúc Điền Cúc Hoa cùng Hồng Nhi đến, bên ngoài đã bày không ít sách, nhưng còn có gã sai vặt từ bên trong đem từng rương thư tịch chuyển ra.
“Để ta giúp, sức ta lớn." Điền Cúc Hoa bước nhanh về phía trước, cố ý đi qua Cát Nguyên.
Cát Nguyên cũng là liếc mắt một cái liền nhận ra nàng, theo bản năng hỏi: "Ngươi là nữ nhân lúc trước kia sao?"
Điền Cúc Hoa thuận thế dừng lại, quay đầu nhìn Cát Nguyên: "Vâng vâng vâng, ta chính là người đó, không nghĩ tới đại nhân còn nhớ rõ ta, cám ơn đại nhân mang ta tới đây, cuộc sống ở đây thật sự rất tốt, làm ít việc, mỗi ngày đều có thể ăn no.”
Cát Nguyên nở nụ cười: "Ngươi thật đúng là nghĩ thoáng, được, ngươi cũng đi làm việc đi.”
Điền Cúc Hoa lập tức đồng ý, sau đó đi theo chuyển đồ.
Tuy nhiên lúc nàng chuyển đồ vẫn không giống với nha hoàn sai vặt khác, người khác đều chuyển đồ cho tốt, lúc nàng chuyển đồ còn cố ý xem sách đặt trong thư phòng Cát Nguyên.
Nàng hoàn thành việc học đều là ở thành Thần Linh , học văn tự cũng là chữ giản thể, dù là trong trường học có lão sư Bùi Phong Bình như vậy, nàng học được chữ phồn thể cũng không nhiều, nhưng cũng may giản thể phồn thể vốn là đồng nguyên, hơn nữa sách vở tên vốn là có một ít quy định, ngay cả mơ hồ cũng đoán ra nội dung những sách vở này.
Đại khái sau khi xem qua, Điền Cúc Hoa rất dễ dàng quy loại sách vở Cát Nguyên nơi này, có thể thấy được mặc dù Cát Nguyên là quan thi đậu cuộc thi văn học đứng đắn, nhưng cùng lúc đó, trong sách của hắn cũng có một ít tạp ký, ví dụ như sách du lịch sơn hải, sách nông nghiệp, sách kiến trúc vân vân.
Chỉ từ nội dung những cuốn sách này mà xem, Cát Nguyên hẳn không phải là người đặc biệt bảo thủ.
Trong khoảng thời gian này Điền Cúc Hoa một mực ở trong phủ nha, cũng hiểu biết đại khái về tình huống trong phủ, chủ tử trong phủ ngoại trừ hai phu thê Cát Nguyên, còn có một tiểu thiếp của Cát Nguyên, hai phu thê Cát Nguyên chỉ có một nữ nhi, tiểu thiếp nói là vừa mới vào phủ không bao lâu, bởi vì Cát phu nhân chỉ sinh một nữ nhi, mới xin vào.
Trừ lần đó ra, nha hoàn gã sai vặt trong Cát phủ không nhiều lắm, ở chung cũng coi như hòa thuận.
Về phần dòng họ Cát gia, tựa hồ cũng bức thiết hy vọng Cát Nguyên có một đứa con trai ruột, thái độ đối với con gái Cát phu nhân và Cát phu nhân sinh ra cũng không tốt lắm.
Từ những tình huống này mà xem, muốn lấy thân nhân làm điểm yếu, thuyết phục Cát Nguyên đi làm một chuyện nào đó cơ hồ là không thể nào.
Nếu như là ở trước kia, Điền Cúc Hoa đại khái sẽ không cảm thấy trong tình huống Cát phủ có cái gì không thích hợp, nhưng ở thành Thần Linh một thời gian lâu, nàng cũng dần dần có ý nghĩ khác, giống như Cát gia vì sinh nhi tử mà đòi tiểu thiếp chuyện này làm nàng luôn cảm thấy chán ghét.
Kỳ thật trong thành Thần Linh cũng không phải không có tình huống như vậy, chỉ là nàng đều cố ý bỏ qua, lần này vì triệt để điều tra Cát gia, nàng mới không thể không tra rõ ràng những chi tiết nhỏ này, cũng quả thực làm cho nàng cảm thấy phiền não.
“Hoa tỷ, có chuyện ta có thể hỏi ngươi hay không? Ta luôn cảm thấy ngươi rất thông minh." Hồng Nhi tiến đến bên cạnh Điền Hoa cúc, thấp giọng hỏi.
Điền Cúc Hoa tay chân nhanh nhẹn đặt sách trong tay, đồng thời rất nhanh gật đầu: "Ừ, ngươi nói đi."
Sắc mặt Hồng Nhi hơi phiếm hồng: "Cúc Hoa, ta năm nay đã mười sáu, phu nhân có tâm muốn phối hôn cho ta, ta cũng muốn chọn gã sai vặt trong phủ, ngươi giúp ta chọn thử, ngươi cảm thấy Tam Vượng hay là Thuận Khánh tốt hơn?"
Động tác trên tay Điền Cúc Hoa dừng một chút, quay đầu nhìn nàng: "Ngươi hiện tại 16, đã nghĩ muốn lập gia đình?”
Hồng Nhi trừng mắt với Điền Cúc Hoa: "Ta chỉ không biết Tam Vượng tốt hay là Thuận Khánh tốt, ngươi có thể cho ta chọn một chọn sao?"
"Nói cách khác ngươi chỉ là bởi vì thấy mình lớn tuổi nên mới muốn lập gia đình?" Điền Cúc Hoa cũng hỏi, thấy Hồng Nhi gật đầu, đem trong tay sách từng quyển buông xuống: "Vậy ta khuyên ngươi không nên chọn, hai người bọn họ đều không được, chờ thêm một chút đi, tốt nhất là chọn một người mà ngươi thích."
"Nhưng ở trong phủ, hai người bọn họ đã rất tốt." Hồng Nhi thấp giọng nói: "Ta sợ chính mình nếu như còn không chọn bọn họ, ngày nào đó bọn họ chọn người khác, ta liền một cái cũng không thừa, kỳ thật ở trong phủ cũng tốt, thành thân sau cũng còn có thể ở trong phủ làm việc sống qua ngày, ngươi…”

Bạn cần đăng nhập để bình luận