Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 129 -




Từ khi được Điền Đường dẫn theo ngồi trên xe ngựa, bà liền không mở miệng, thẳng đến lúc này đang đi theo phía sau Điền Đường bà mới cẩn thận nói chuyện với Điền Đường: “Tiểu cô nương, chúng ta cần phải làm cái gì?”
“Đến lúc đó mọi người sẽ giải thích cho người.”
Điền Đường không chú ý quá nhiều lão phụ nhân này, đa số người đi tới thôn Điền gia đều đã tới cùng đường, cho nên mỗi lần có người mới tới, người đi trước sẽ luôn giải thích tỉ mỉ kỹ càng, để cho bọn họ có nhiều cơ hội giao lưu một tí.
Lúc này nhà gỗ cũ còn đang có người quét tước coi chừng, Điền Đường không cần lo lắng những người mới đến này sẽ không quen.
Người mới tới vẫn dựa theo quy củ của nhà gỗ cũ tiến hành phân chia, nam nữ tách ra ở riêng.
Sau khi tới nhà gỗ cũ, rất nhanh có người đi ra chào hỏi với Điền Đường, cũng dẫn theo người đi vào trong, còn lại không cần Điền Đường quản lý.
Sau khi an bài xong những người này, Điền Đường lại xem xét số dư của mình, đại khái là người của Bạch gia lại đang giao dịch tiền tiết kiệm ở đại sảnh giao dịch, lúc này số dư của nàng lại nhiều thêm 5 lượng, tính lại toàn bộ tiền ở trong tay nàng, gom góp lại vừa hay lại có thể kiến tạo 10 căn nhà gỗ.
Lúc này thôn Điền gia có tổng cộng 40 căn nhà gỗ mới, một dãy 10 căn, xây dựng đối diện nhau, giữa hàng xóm cũng không phải là đưa lưng vào nhau, mà là cùng một bên ra vào.
Dựa theo quy luật như vậy, lần này Điền Đường xây 10 căn, chia hai bên 5 căn đối mặt với nhau.
Sau khi xác nhận xây dựng nhà gỗ, Điền Đường lại đi vào nơi khai khẩn 15 mẫu đất ban đầu, thu hoạch nông sản đã đến lúc thu hoạch.
Mảnh đất bên này gần với nhà ở trước đây của Điền Đường, sau khi phân cách nhà gỗ cũ, đất bên này tách ra khỏi nhà gỗ, người ở tại nhà gỗ muốn lại đây còn phải đi một vòng lớn.
Cũng may các thôn dân cũng biết đất bên này cũng là của "thần nữ", nếu muốn xem đất thì trực tiếp tới mảnh đất ở bên ngoài kia, cũng rất ít tới đây.
Thu hoạch bên này không giống với bên ngoài, chủ yếu trồng những hạt giống mà Điền Đường mua được từ trên trấn hoặc trên huyện, tốc độ sinh trưởng cũng sẽ chậm hơn không ít, coi như Điền Đường cũng chỉ là đang bóp chút thời gian lại đây thu hoạch.
15 miếng đất, trước mắt chủ yếu là thu hoạch năm loại đậu tằm, đậu phộng, rau cần, củ cải và bí đao, đều là một ít rau dưa tương đối thường thấy ở niên đại này.
Sau khi thu hoạch toàn bộ, Điền Đường để lại một ít cho mình, sau đó những cái còn dư lại toàn bộ đưa đến trên kệ đại sảnh giao dịch, mấy đồ ăn này so với cải trắng, khoai tây quý hơn một ít, nhưng cũng không đặc biệt cao lắm, chỉ là do số lượng có hạn chế.
Suy cho cùng thì tốc độ sinh trưởng của đám đồ ăn này tương đối chậm, chờ lần mọc ra tiếp theo còn cần thêm một khoảng thời gian.
Rau dưa lên kệ, 15 khu đất lại được gieo hạt giống mới.
Số đồ ăn đó vừa lên kệ đã có người lại đây mua đi một đám, đưa mắt nhìn tình huống của người mua, quả nhiên lại là người của Bạch gia.
Điền Đường nhìn số dư tài khoản tăng lên, độ hảo cảm đối với người Bạch gia cũng bắt đầu tăng lên điên cuồng, thôn Điền gia to như vậy, người thật sự có thể giúp nàng kiếm tiền cũng chỉ có người của Bạch gia, sau này ưu tiên một chút mới được, không thể cản trở bọn họ.
“Hắt xì!” Bạch Phục Linh xoa xoa cái mũi.
Bạch Quán Chúng nhíu mày lui về sau: “Ngươi nói chuyện thì nói chuyện, hắt xì cái gì?”
“Như ta vừa rồi đã nói qua.” Bạch Phục Linh bất đắc dĩ: “Vết thương của Chu phu nhân đều do Điền Đường xử lý, ta căn bản không có ra tay, cha, ngươi cảm thấy miệng vết thương của Chu phu nhân thế nào?”
Bạch Quán Chúng vuốt râu: “Thủ pháp thô ráp, hành sự to gan, nhưng xác thật có hiệu quả, dựa theo tình hình hiện tại thật sự Chu phu nhân có thể mau chóng khôi phục, chỉ là vết khâu kia…”
“Cũng là do Điền Đường khâu!” Bạch Phục Linh vội vàng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận