Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1216 -




Chương 1216:
Duy nhất một mình Diệp Đài, không thể không đi theo phía sau, càng đi càng mệt, đến lúc sau đi vài bước đều phải nghỉ ngơi một chút thở lấy lại hơi.
Lúc này, hắn lại nhìn xe ngựa phía sau đi theo, ngược lại có chút hâm mộ.
Sớm biết sẽ đi lâu như vậy, hắn nhất định đã tìm cái cớ để chính mình có thời gian nghỉ ngơi.
Cùng lúc đó, vượt qua một ngọn núi phía đông huyện Thanh An, người ở đó đã nhận được bức thư đến từ Diệp Đài.
“Thành Thần Linh lo chuyện bao đồng, trước kia khi huyện Thanh An nằm dưới sự cai quản của triều đình, chúng ta đều sống tốt, nhưng từ khi người Thần Linh đến, chúng ta đã không trải qua ngày lành, ngày ngày, còn phải lo lắng đề phòng, thật phiền phức.”
“Ngươi bớt tranh cãi đi, lấy chúng ta rất khó chống lại người của thành Thần Linh, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm hay muộn bọn họ cũng sẽ phát hiện chúng ta, nếu huyện Thanh An hoàn toàn bị người của Thần Linh cai quản, chúng ta cũng không dễ dàng làm việc.”
“Vậy thì có thể làm sao bây giờ? Ta cũng muốn làm việc thật tốt a, ít nhất trước khi bọn họ còn chưa tới, tất cả mọi người đều không có việc gì, lúc này, ngay cả huyện thành chúng ta cũng không dám đi.”
“Bằng không… chúng ta chủ động nói đi,” Trong góc có một người nhẹ nhàng nói, “Ta nghe nói thành Thần Linh và triều đình không giống nhau, bọn họ rất tốt với bá tánh, mấy tháng qua còn gọi người tặng vài thứ tốt đến đây, chúng ta nói, không chừng cũng có thể dẫn đến chuyện tốt.”
“Dựa vào cái gì?” Người bên cạnh phun ra một ngụm đờm, “Nhiều năm như vậy, chúng ta vất vả trồng trọt nhiều như vậy mà, bọn họ muốn chúng ta phải nhường sao? Ta càng không cho, cho dù một ngọn lửa đốt địa phương này, ta cũng không nhường!”
“Ngươi đừng hồ nháo.”
“Ta nói sai rồi sao? Hiện tại thành Thần Linh tuy tốt, nhưng triều đại nào đại không phải như vậy, lúc đầu thì đối tốt với bá tánh, chờ lúc cần, lại bắt đầu bóc lột bá tánh, chúng ta cũng chỉ là trồng trọt mà thôi, trêu ai chọc ai?”
“Việc này xác thật khó khăn,” <ột người khác nói, quay đầu nhìn người ngồi ở ghế trên, “Lão gia, ngài nói phải làm gì bây giờ? Chúng ta đều nghe theo ngài.”
“Có lẽ là lúc nên rời đi,” lão gia nheo lại mắt, “Trước tiên gọi người đi xem tình huống như thế nào, xem có thể cứu vãn được hay không, nếu không được chúng ta liền rời đi.”
“Không được, ta không đi, chúng ta rời nơi này còn có thể đi nơi nào? Không phải nói thần nữ thành Thần Linh yêu quý bá tánh sao, ta liền không tin nàng sẽ tổn thương bá tánh, chúng ta động thủ trước, tuyệt đối không thể cho bọn họ đoạt đi cơ hội.”
Nói xong, hắn lại nói rất nhiều kế hoạch.
Người nghe ở trong phòng, vẻ mặt cũng đều trở nên nghiêm túc.
“Không rời đi, đi rồi cũng không nhất định có thể sống tốt, còn không bằng ở chỗ này liều mạng một phen, ta cũng không tin thần nữ sẽ động thủ với bá tánh vô tội.”
Trong phòng lại lần nữa không có âm thanh, lúc lâu sau, lão gia ngồi ghế trên gật đầu: “Cũng tốt, cứ làm theo như vậy đi, hiện giờ thiên hạ loạn thế, rời đi nơi này, bên ngoài cũng là một mảnh hỗn loạn, còn không bằng thử xem, nói không chừng có thể tìm ra một con đường sống.”
Trong phòng đã không có âm thanh, một lát sau, có người đứng dậy: “Đi, cứ như vậy làm đi.”
Chỉ chốc lát sau, bên trong và bên ngoài phòng đều đứng dậy di chuyển.
Cùng lúc đó, cách không xa nơi này, rốt cuộc Hứa Liên cũng tìm được Điền Nhị Nữ.
“Điền đại nhân.”
Điền Nhị Nữ quay đầu lại, trên người phủ đầy bụi đất, trên đầu cũng có dấu vết của lá cây, nhìn người tới, nàng nở nụ cười: “Tiểu muội đến rồi?”
Hứa Liên gật đầu: “Điền đại nhân, thần sứ đại nhân không phải nói gặp ở huyện Thanh An sao? Tại sao Điền đại nhân lại đến nơi này?”
Điền Nhị Nữ nhìn quanh bốn phía, lắc đầu nghi ngờ: “Cái này nên nói thế nào đây, lúc trước khi ta đến đây, một đường đều xem xét tình huống đồng ruộng, càng đến nơi này, điều kiện trồng trọt càng tốt, có người nói muốn đưa ta gặp những nông hộ có kinh nghiệm ở địa phương, mấy người rời đi trước đó, lại không có quay trở về.”
Hứa Liên gật đầu, biết Điền Nhị Nữ không phải bị bắt hoặc là gì khác, trong lòng cũng yên tâm: “Không bằng Điền đại nhân về huyện Thanh An trước, có chuyện gì sau khi gặp thần sứ đại nhân lại nói.”
“Ừ, như vậy cũng tốt, vậy các bá tánh đường, lúc trước khi đến đường xá đều tương đối khác, chúng ta cũng không biết nên đi như thế nào, phiền ngươi đưa chúng ta trở về.” Điền Nhị Nữ nói xong, chủ động lên xe ngựa, để xe ngựa rời đi theo xe ngựa của Hứa Liên và mấy người khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận