Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1068 -




“Hửm?” Nhân Vương nhướng mày, quay đầu ngồi trở lại chỗ ngồi của mình, “Nói tiếp đi.”
“Vâng.” Hạ Tùng Dương lần nữa khom lưng, “Bệ hạ, thần cho rằng nếu như thần linh thiên vị bất kỳ một phương nào, chắc chắn sẽ trực tiếp hàng lâm, mà không phải lựa chọn xuất hiện ở phủ Lâm Xuân.”
Nhân Vương gật gật đầu.
Hạ Tùng Dương nhìn kỹ biểu cảm biến hóa trên mặt hắn, cho dù lúc trước Nhân Vương nói sẽ không trách tội, nhưng có mấy lời vẫn hoàn toàn giấu ở đáy lòng, hắn có thể nói cũng chỉ là lời nên nói, hôm nay xác nhận thần sắc Nhân Vương không có biến hóa quá lớn, hắn mới tiếp tục nói.
“Bệ hạ, từ năm đó thiên hạ chia thành ba phần, về sau ba phần đều có phát triển, cũng có chút suy sụp, thế lực suy sụp nghiêm trọng nhất trong đó phải kể đến triều đình, mà ở trong miệng mọi người, phát triển tốt nhất phải kể đến thế lực Triệu vương, tất cả mọi người nói nếu cứ tiếp tục phát triển như vậy, người cuối cùng đoạt được thiên hạ nhất định là thế lực Triệu vương.”
Sắc mặt Nhân Vương khẽ biến, nhưng không biểu đạt ý kiến gì, mà để cho Hạ Tùng Dương tiếp tục nói.
Hạ Tùng Dương cũng chú ý tới thần sắc biến hóa của hắn, lời nói rẽ vào một khúc cua: “Tuy nhiên, nếu thế lực Triệu vương quả thật là thiên mệnh sở quy, vì sao hôm nay thần linh lại giáng lâm?”
“Ừ, tiếp tục.” Sắc mặt Nhân Vương hơi nguôi giận.
“Phủ Lâm Xuân trước kia thuộc quyền quản lí của triều đình, thành Thần Linh hàng lâm, theo lý thuyết thế lực được lợi lớn nhất nên là triều đình, nhưng hôm nay phủ Lâm Xuân cũng đã tự lập, còn quay đầu lại hãm hại triều đình một phen, chiếu theo lời như vậy, thần vẫn cho rằng lần này Thần Linh hàng lâm có khả năng liên quan với bên ta nhất, hơn nữa có liên quan đến bệ hạ.” Nói xong một chữ cuối cùng, đáy lòng Hạ Tùng Dương thở phào nhẹ nhõm.
Quả thật, lúc trước Nhân Vương nói mặc kệ hắn nói cái gì cũng sẽ không để ý, nhưng trên mặt lộ ra sung sướng rõ ràng.
Thậm chí hắn còn bởi vậy mà đứng lên: “Ngươi nói rất có lý, phủ Lâm Xuân ở giữa chúng ta và triều đình, vốn không liên quan đến Triệu vương, về phần triều đình bên kia, hiển nhiên bọn họ cũng không phải là người mệnh định trên trời, nếu không phủ Lâm Xuân hiện giờ cũng sẽ không thoát ly triều đình.”
Hạ Tùng Dương liên tục gật đầu, rất tán thành lời nói của Nhân Vương.
Nhưng ở sâu trong nội tâm của hắn, còn có một ý nghĩ ngay cả chính hắn cũng không muốn thừa nhận, đó chính là hôm nay Thần Linh đột nhiên xuất hiện không có khuynh hướng bênh vực bất kỳ một phương nào, mà là dự định trở thành thế lực thứ tư, cuối cùng thôn tính ba phương thế lực bọn họ, trở thành chủ thiên hạ.
Nhưng ý nghĩ như vậy cũng chỉ có thể giấu ở đáy lòng hắn, bất luận kẻ nào cũng không thể tiết lộ.
Dù sao một khi tin tức như vậy truyền ra ngoài, đối với thế lực ba phương mà nói, chắc chắn sẽ mang đến đả kích vô cùng lớn.
Về phần Nhân Vương rốt cuộc có biết có khả năng như vậy hay không, thì không ai biết.
Lúc hai người nói chuyện, trên mặt cả hai đồng thời lộ ra thần sắc kiên định.
“Hạ ái khanh.”
“Có thần.” Hạ Tùng Dương lập tức quỳ một gối xuống đất.
“Nghe ý chỉ trẫm, lập tức chỉnh đốn đội ngũ, mặc kệ như thế nào đều phải đoạt được phủ Lâm Xuân, thiên hạ này trẫm nhất định phải có.” Trong mắt Nhân Vương hiện lên vài phần tàn nhẫn, hắn đợi nhiều năm như vậy rốt cục thì mới đợi được cơ hội này, tuyệt đối không thể bỏ qua.
Hạ Tùng Dương đương nhiên không nói hai lời, gật đầu đáp ứng: “Vâng!”
……
Rút doanh xuất chinh, động tác của mấy vạn binh sĩ căn bản không giấu được.
Khác với những chuyện vặt vãnh trước đây, lúc này đây bất kể là Nhân Vương hay là Hạ Tùng Dương, đều đã hạ quyết tâm.
Nếu đã xác nhận Thần Linh ngay ở bên trong phủ Lâm Xuân, bọn hắn nhất định phải đoạt được phủ Lâm Xuân, chỉ có đi ra một bước này, bọn hắn mới có khả năng chân chính đoạt được thiên hạ.
Động tác lớn trong quân doanh đương nhiên cũng không gạt được Lý Nhị Trụ, có lẽ là bởi vì sự tồn tại của hắn quá mức không có cảm giác tồn tại, khi Nhân Vương cùng Hạ Tùng Dương xác nhận muốn tấn công phủ Lâm Xuân, ngược lại bỏ qua hắn.
Thậm chí Lý Nhị Trụ có thể tùy ý đi lại trong quân doanh.
Những địa phương hắn không thể đi, một là khu vực cất giữ lương thảo, còn có một khu vực khác là kho cất giữ binh khí.
Mà lúc này đây, Nhân Vương cùng Hạ Tùng Dương đã cùng nhất trí về suy nghĩ, đều cảm thấy nên tốc chiến tốc thắng, muốn ở dưới tình huống đối phương bất ngờ không kịp đề phòng đoạt lấy tường thành, sau đó lại mang binh xâm nhập quy mô lớn, hai người đều cảm thấy mặc dù phủ Lâm Xuân có thần linh che chở, cũng không có khả năng ngăn cản công kích đột nhiên của bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận