Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1008 -




Tựa như thành Thần Linh lúc đầu, khi trường học mới mở, mọi người chỉ có thể đọc để hiểu nội dung nhiệm vụ, một số người sau khi học xong muốn dừng lại, lại xuất hiện cuộc thi tuyển dụng công nhân nhà xưởng, lại bị ép tiếp tục học tập.
Trong quá trình này, có một số người sẽ bởi vì học tập đạt được một ít lợi ích, một số người khác cũng sẽ bởi vì người bên cạnh đạt được lợi ích mà mắt nóng lên, từ đó càng dụng tâm học tập.
Chỉ có khi những người lớn này nếm được chỗ tốt của việc học tập, biết đây là một khoản "đầu tư tốt", bọn họ mới có thể chủ động mà khẩn cấp đưa con đến trường học, nếu như bọn họ không có ý nghĩ như vậy, cho dù Điền Đường kêu người ra sức kêu gọi nhập học, nhận được chỉ có thể là “vào tai trái ra tai phải”, cũng không có quá nhiều người thật sự đem mấy chuyện này để ở trong lòng.
Trong quá trình thành Ninh Ký chậm rãi phát triển, Thạch Hùng và Ngô Tu Kiệt rốt cục cũng mang theo tất cả bá tánh bọn họ “cướp” được trở về.
Lúc trước Quảng An Vương bất ngờ nhận được tin tức Nhân Vương bên kia gặp chuyện không may, đối với chuyện “xua đuổi bá tánh tạo gánh nặng cho phủ Lâm Xuân” sinh ra nghi ngờ, dự định tạm hoãn kế hoạch này.
Sau đó sự việc trở nên nghiêm trọng, triều đình cũng cũng biết được kế hoạch của thành Thần Linh, nhóm bá tánh này vốn nên bị đưa trở về, nhưng bởi vì hai người Thạch Hùng cùng Ngô Tu Kiệt nhúng tay vào, nên cho dù đó là những người vẫn còn đi đến thành Thần Linh, hoặc trên đường trở về của bá tánh, đều bị chặn lại để và đưa đến thành Thần Linh.
Binh lính lục tục mang theo bá tánh trở về, trước sau ước chừng đã tới mấy vạn người, sau khi bá tánh mới đến, vẫn dựa theo các phương pháp tái định cư trước đây của những bá tánh của nơi cư trú tạm thời, và sau đó sắp xếp nơi ở, nhưng cũng bằng cách giới thiệu cho họ về công việc, vì vậy họ có thể có một công việc phù hợp cho việc kiếm sống.
Đến bây giờ, mặc dù bên phía Bùi Phong Bình còn chưa có đưa ra hệ thống kế hoạch quản lý hoàn chỉnh, nhưng những công việc của thành Thần Linh Thực ra đã được tiến hành theo kế hoạch của hắn, bao gồm vị trí người quản lý bá lý, người quản lý khu vực, cùng với một số quản lý liên quan các loại đều đã ở vị trí của họ.
Có mấy lần an bài bá tánh quy mô lớn lúc trước, lần an bài này tiến triển vẫn rất thuận lợi.
Bởi vì cần an bài cho những bá tánh này, trong khoảng thời gian này Điền Đường cũng vẫn bận rộn, chỉ là thỉnh thoảng vài lần cùng Thạch Hùng cùng Ngô Tu Kiệt gặp nhau, sẽ phát hiện trạng thái của hai người bọn họ có chút kỳ quái, nhưng bởi vì hai người vẫn luôn không có tìm nàng, sau khi nàng tò mò một đoạn thời gian, liền tạm thời đem chuyện này đặt sang một bên.
Đợi đến khi mọi chuyện kết thúc, Thạch Hùng và Ngô Tu Kiệt đồng thời tới cửa.
“Thần sứ đại nhân, có một chuyện... chúng ta muốn xin một ban ân.”
Điền Đường thấy vẻ mặt bọn họ đều rất nghiêm túc, đoán được lúc này hai người muốn nói phỏng chừng chính là nguyên nhân lúc trước nàng cảm thấy trạng thái bọn họ kỳ quái, thần sắc cũng trở nên nghiêm túc.
Thạch Hùng cùng Ngô Tu Kiệt hiện tại đều là tướng lĩnh trọng yếu thành Thần Linh, hai người đồng thời xuất hiện, lại đều mang theo biểu tình như vậy, cho dù là Điền Đường cũng không thể quá tùy tiện.
Nàng đặt bút xuống, ngồi nghiêm chỉnh: “Thạch tướng quân và Ngô tướng quân cứ nói đi.”
Thạch Hùng và Ngô Tu Kiệt liếc nhau, Ngô Tu Kiệt gật đầu, ý bảo Thạch Hùng mở miệng.
Thạch Hùng cúi đầu, hai tay ôm quyền, đối mặt Điền Đường thấp giọng nói: “Thần sứ đại nhân, lần này ra ngoài làm nhiệm vụ, có hai binh sĩ bị tên bắn trúng, một kích mất mạng, ta không kịp chờ cứu viện, hai người này mất mạng, cho nên muốn cầu hai người vài phần trợ cấp, nếu là... có thể dùng tiền lương của chúng ta đến bù.”
Điền Đường bỗng dưng từ trên ghế đứng lên.
Thạch Hùng vẫn cúi đầu: “Thần sứ đại nhân, ta biết thỉnh cầu như vậy có lẽ hơi quá đáng...”
“Không, không quá đáng.” Điền Đường lập tức nói, cũng chăm chú nhìn hai người, “Thạch tướng quân và Ngô tướng quân hẳn nên sớm nói cho ta biết mới đúng.”
Thạch Hùng ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Điền Đường.
Thần sắc Ngô Tu Kiệt không có thay đổi quá lớn, nhưng từ nắm đấm hắn nắm chặt mà xem, tâm tình hắn lúc này cũng không bình tĩnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận