Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 153 -




Nghiêm Tam Nương ôm nữ nhi vào trong lòng, lúc này nàng mới cẩn thận nhìn ra ngoài xe ngựa. Bên ngoài có rất nhiều người đang đứng, thấy cửa xe mở ra nhưng không có ai động đậy, liền có người chủ động đưa tay ra đỡ: "Đi thôi, thân thể của các ngươi không tốt, trước tiên phải đưa các ngươi đến để gặp đại phu."
Người trên xe ngựa lần lượt được đỡ xuống, đến lượt của Nghiêm Tam Nương, nàng vội vàng lắc đầu: "Không phải ta, ta không có bệnh, người bị bệnh là nữ nhi của ta."
Lời này nói xong, bên ngoài liền lập tức tiếp lời: "Nơi này có một tiểu cô nương, ngươi hãy tới ôm hài tử qua bên đó."
Chỉ chốc lát sau, có một nam nhân cường tráng đi tới, từ từ đưa nữ nhi Nghiêm Tam Nương xuống xe ngựa, sau đó hắn nghiêm túc nhìn, nói chuyện cùng với Nghiêm Tam Nương: "Ngươi cùng đi với ta."
"Ai." Nghiêm Tam Nương cúi đầu xuống xe ngựa, nàng rất muốn hỗ trợ, nhưng lại không biết nên giúp đỡ từ đâu, chỉ có thể thấp giọng nói cảm ơn, "Đa tạ ngươi."
"Không cần cảm ơn ta, là thần sứ đại nhân gọi chúng ta tới đây hỗ trợ." Nam nhân nói tiếp, "Yên tâm đi, thần sứ đại nhân là người tốt, các ngươi có thể an tâm ở lại chỗ này."
Nghiêm Tam Nương có rất nhiều chuyện muốn hỏi, nhưng nàng lại cảm thấy mình đến chỗ người khác, không tiện nói quá nhiều, trong lúc nhất thời nàng liền không biết nên nói cái gì.
Cũng may rất nhanh, nam nhân đã dẫn nàng đến nơi.
Nghiêm Tam Nương đi theo vào phòng, mới phát hiện đây là một căn phòng vô cùng lớn và sạch sẽ, bên trong còn bày trí rất nhiều giường, ngoại trừ bọn họ còn có những người khác cũng đang nằm, đều là người trong cỗ xe ngựa đã đến.
Nữ nhi của Nghiêm Tam Nương cũng được đặt lên một cái giường ở bên trong.
Nghiêm Tam Nương đang định nói gì đó thì nam nhân đã xoay người rời đi.
Từ sau khi tới nơi này, rất nhiều chuyện đã xảy ra một cách đột ngột, khiến cho nên Nghiêm Tam Nương cũng không biết nên phản ứng ra sao.
Lúc này, một lão phu nhân đi tới, ôn nhu mỉm cười với nàng: "Tam nương."
Nghiêm Tam Nương có chút sửng sốt khi nhận ra lão phu nhân đang đứng ở trước mặt, vội vàng cầm lấy tay nàng: "Tề bà bà, tại sao bà lại ở đây? Trước đó ở trên trấn xảy ra một số chuyện, ta vẫn luôn đi tìm ngươi, còn tưởng rằng… Làm thế nào mà ngươi..."
Tề bà bà chính là lão phu nhân được đưa đến đây ngay sau khi trấn Phong Thu xảy ra chuyện, bà được Điền Đường đưa tới thôn Điền gia, vốn dĩ bà có một nhi tử. Nhưng lần trước ở trấn Phong Thu xảy ra chuyện, nhi tử của bà cũng gặp đại nạn, bà sống không còn gì luyến tiếc, vốn định sẽ kết thúc, ai ngờ rằng lại được đi đến thôn Điền gia này.
Sau khi đến thôn Điền gia, bà đã phải mất một khoảng thời gian mới có thể khôi phục lại trạng thái ban đầu, sau đó người mà bà lo lắng nhất chính là Nghiêm Tam Nương.
Lúc trước khi còn ở trấn Phong Thu, bà vẫn được Nghiêm Tam Nương giúp đỡ, nhưng bà lại chỉ có một mình, bà cũng không dám đi lên trấn, khi nghe nói thôn Điền gia cách một đoạn thời gian sẽ đón một nhóm người trở về, bà chỉ có thể ngóng trông có một ngày trong đám người được đón tới, sẽ có Nghiêm Tam Nương, kết quả hôm nay bà thật sự có thể gặp lại Nghiêm Tam Nương.
Lần này khi vừa được gặp mặt, lòng của bà cũng hoàn toàn được buông xuống, chỉ cần Nghiêm Tam Nương xuất hiện ở thôn Điền gia, liền có nghĩa sau này mọi thứ đều sẽ tốt lên.
Bà nắm lấy tay của Nghiêm Tam Nương: "Lúc trước ta nhìn thấy ngươi ở ngoài, còn cảm thấy quen mắt, vì cách xa quá nên không dám nhận, lúc ta nhìn thấy các ngươi đều được đưa tới nơi này, đã cố ý đi theo để xem thử, kết quả thật sự là ngươi, các ngươi có thể tới đây thật sự là quá tốt."
Trong lúc hai người nói chuyện, Bạch Quán Chúng đã bị mọi người ở đây vây quanh, vừa mới vào phòng, hắn cũng không có quá nhiều thời gian nói chuyện với mọi người, trực tiếp đi về phía các bệnh nhân đang ở trong phòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận